Thanh Xuyên: Cẩm Nang Cung Đấu Của Biểu Muội

Chương 24

Nhạc Doanh hơi hất cằm, nói: “Ta phụng ý chỉ của Hoàng thái hậu vào cung thăm hỏi người, có gì không được?”

Long Khoa Đa thấy thời cơ liền nhét bạc cho thái giám. Thái giám nhận đủ chỗ tốt, lại nghĩ dù sao đây cũng là phủ Quốc cữu gia, nới tay được thì cứ nới tay, hắn ta nhắm một mắt mở một mắt nhìn hai người Nhạc Doanh lên kiệu.

Long Khoa Đa làm ơn làm phước cho trót, dẫn theo mấy gia đinh đi theo kiệu, hộ tống Nhạc Doanh suốt đường vào đến cửa Thần Vũ trong Tử Cấm Thành rồi mới quay về phủ.

Đoàn người tiếp tục đi về phía trước, mãi đến khi vào cửa Trinh Thuận xuống kiệu, mới xem như tiến vào cấm cung thực sự.

Nhạc Doanh liếc nhìn đồng hồ quả quýt, lúc này đã hơn tám giờ tối, gió lạnh gào thét, quấn chặt áo lông vẫn thấy lạnh. Tử Đàn dìu nàng, hai người chủ tớ ôm nhau đi theo sau thái giám hướng về Ninh Thọ cung.

Đi không biết bao lâu, mặt và tay của Nhạc Doanh đều đông cứng cả lại, cuối cùng cũng đến được Ninh Thọ cung.

Thái giám kia sắp xếp cho họ ở một căn phòng hẻo lánh trong Ninh Thọ cung, rồi nói đi bẩm báo Hoàng thái hậu và rời đi.

Trong phòng không đốt lò sưởi vẫn rất lạnh. Tử Đàn xoa tay cho Nhạc Doanh, Nhạc Doanh không nhịn được dậm chân: “Lạnh thật!”

Qua một lúc lâu mà thái giám kia vẫn chưa thấy quay lại, hai người thật sự lạnh không chịu nổi.

May mà có vòng vàng mở đường, một tiểu thái giám mang trà nóng đến cho hai người. Khi muốn xin thêm lò lửa, người đó chỉ nói không có cũng không chịu đi thông báo với Hoàng thái hậu, nói rằng giờ này Hoàng thái hậu đã nghỉ ngơi, không dám làm phiền.

Nhạc Doanh bây giờ thực sự chắc chắn có người đang cố tình chơi mình.

Nói là vào cung hưởng thụ cuộc sống ăn uống vui chơi nằm thẳng cẳng sung sướиɠ cơ mà, sao mới vào cung đã cảm nhận được ý đồ hiểm ác của đám người hậu cung thế này.

Tử Đàn vẻ mặt nghiêm trọng: “Cô nương, chúng ta phải nghĩ cách thôi, ở đây một đêm, chỉ sợ cô nương sẽ bị cảm lạnh mất.”

Kế hoạch bây giờ là phải tìm người giúp đỡ, tìm ai đây?

Nhạc Doanh chỉ có duy nhất một lựa chọn – Đức phi.

Trong khắp cung cấm này, người mà nàng quen biết, có thể nói chuyện được, lại có quyền lực nhất định trong hậu cung cũng chỉ có Đức phi mà thôi.

...

Nhạc Doanh ngồi trong căn phòng ấm áp sáng sủa, tay ôm lò sưởi tay bằng đồng, mới cảm thấy mình như sống lại.

Thế nhưng nóng lạnh đột ngột khiến cổ họng nàng ngứa ngáy, liên tiếp hắt hơi ba cái.

Đức phi tự tay bưng một bát canh gừng lớn đi vào, quan tâm nói: “Mau uống cho ấm người, nếu bị cảm lạnh thì phiền lắm!”

Nhạc Doanh nào dám chê cay, uống một hơi cạn sạch. Nàng bảo Tử Đàn cũng theo cung nữ của Đức phi đến phòng trà uống canh gừng cho ấm người.

Đức phi sờ trán Nhạc Doanh, lo lắng hỏi: “Hơi nóng đấy, Tam cô nương còn thấy khó chịu ở đâu không?”

Nhạc Doanh lắc đầu: “Chỉ là lạnh thôi, lúc nãy ở ngoài trời lạnh cóng, bây giờ vẫn chưa ấm hẳn lại.”

Đức phi bảo Nhạc Doanh nằm lên giường, lại kéo chăn đắp kỹ cho nàng: “Vậy tối nay Tam cô nương cứ ngủ một giấc ngon lành ở Vĩnh Hòa cung của ta nhé.”

Nàng ta không hỏi tại sao Nhạc Doanh lại xuất hiện ở Ninh Thọ cung vào đêm khuya cũng không hỏi tại sao lại đột nhiên sai người đến tìm mình.

Nhạc Doanh rất cảm kích nàng ta nhưng cũng lo lắng làm liên lụy đến nàng ta.

Dù sao thì người đứng đầu hậu cung trên danh nghĩa thực ra là Hoàng thái hậu ở Ninh Thọ cung. Nếu Hoàng thái hậu thật sự không vừa mắt mình, chuyện hôm nay đúng là do Hoàng thái hậu làm, vậy thì Đức phi có bị liên lụy không?

“Phiền nương nương sai người báo chuyện thϊếp ở đây cho Hoàng thượng biết.”

Bỏ qua những chuyện khác, hai người dù sao cũng là người thân ruột thịt. Khang Hi dù có nể mặt mẹ đẻ, nể mặt người cữu cữu Đồng Quốc Duy cũng sẽ không bỏ mặc mình, Nhạc Doanh thầm nghĩ.