Thanh Xuyên: Cẩm Nang Cung Đấu Của Biểu Muội

Chương 12

Nhạc Doanh hỏi: “Khi nào Nương nương được sắc phong Hoàng hậu? Thần nữ xin chúc mừng Nương nương trước tại đây.”

Nụ cười trên môi Hoàng quý phi chợt tắt trong thoáng chốc: “Đợi ta chết rồi xem có được truy phong hay không!”

Nhạc Doanh khẽ thở dài, chân thành nói: “Xin tỷ tỷ hãy bảo trọng thân thể.”

Người chết như đèn phụt tắt, chỉ còn sống mới có hy vọng đoạt được những gì mình mong muốn.

“Muội cứ yên tâm.” Nụ cười của Hoàng quý phi càng thêm xán lạn, nàng ta nhấn nhá từng lời: “Chưa đoạt được ngôi vị đó, ta sao nỡ nhắm mắt xuôi tay? Ta yêu Hoàng thượng, bất luận thế nào cũng phải cùng người sống chung chăn, chết chung mồ.”

Chỉ có Hoàng hậu mới đủ tư cách được hợp táng cùng Hoàng đế trong lăng tẩm hoàng gia.

Hoàng quý phi miệng thì thốt ra lời tâm tình dịu dàng nhất nhưng Nhạc Doanh lại nghe thấy trong đó phảng phất sự nghiến răng kèn kẹt.

Nàng cảm thấy Hoàng quý phi có lẽ biết mình chẳng còn sống được bao lâu nữa, đang nén trong lòng một nỗi điên cuồng muốn làm một chuyện động trời – giải quyết ổn thỏa chuyện địa vị của mình trước lúc lâm chung.

Dã sử tương truyền, Khang Hi vì e ngại cái tiếng “khắc thê” nên không chịu lập vị biểu muội họ Đồng này làm hậu nhưng nguyên do thực sự thì nào ai biết được?

Ngôi vị Hoàng hậu dính dáng đến lợi ích của biết bao phe cánh, đâu phải chỉ một lý do “khắc thê” là có thể giải thích xuể. Dòng dõi Đồng Giai thị đã sinh ra một Thế Tổ Hiếu Khang Chương hoàng hậu, nay lại thêm một Hoàng hậu nữa, thật khó biết nhường nào.

Nhạc Doanh rời cung, về đến tiểu viện của mình, việc đầu tiên là ngả người xuống chiếc sập mềm, nhắm mắt dưỡng thần.

Mấy vị tai to mặt lớn này, thật chẳng phúc hậu chút nào!

Nàng thật sự chẳng muốn vào cung ngồi cùng Hoàng quý phi thêm một khắc nào nữa.

Cuối tháng sáu lại có thêm một sự kiện.

Khang Hi dẫn theo đoàn tùy tùng đông đảo từ Sơn Trang tránh nóng ở Nhiệt Hà trở về kinh thành nhưng lại không về Tử Cấm Thành mà đến Sướиɠ Xuân Viên ở ngoại ô.

Các hoàng thân quốc thích đi cùng đều trở về phủ của mình, bao gồm cả người a mã trên danh nghĩa của Nhạc Doanh là Đồng Quốc Duy cũng quay về Đồng phủ.

Gia chủ về phủ, buổi tối cả nhà cùng ăn bữa cơm đoàn viên. Để tránh điều tiếng, Hách Xá Lý phu nhân dứt khoát bảo các con dâu dẫn tôn tử tôn nữ về sân viện của mình ăn cơm.

Đồng phủ đông con nhiều cháu, trừ ba nữ nhi đã xuất giá, trên bàn ăn ngồi một hàng dài gồm năm nhi tử và hai nữ nhi, cộng thêm phu thê Đồng Quốc Duy, chỉ bấy nhiêu người đã ngồi chật kín cả bàn.

Còn có một bàn nhỏ khác, dành cho năm sáu vị phu nhân ăn mặc như phận thϊếp thất, trong đó có hai người đang mang thai bụng đã lớn.

Di nương của Nhạc Doanh là Ninh thị phu nhân, một trắc thất của Đồng Quốc Duy, đã qua đời mấy năm trước. Di nương của Nhạc Châu thì hiện vẫn đang yên ổn ngồi đó.

Dù thϊếp thất đông đúc nhưng trong Đồng phủ, Hách Xá Lý phu nhân vẫn một mình nắm quyền. Ba người nhi tử đầu của Đồng Quốc Duy đều do bà ta sinh ra, trong cung còn có một Hoàng quý phi đang rất được sủng ái, hơn nữa xuất thân của bà ta lại hiển hách, cùng tộc Hách Xá Lý với nhà mẹ của Nhân Hiếu hoàng hậu quá cố.

Các vị thϊếp thất răm rắp cúi đầu ăn cơm, không một ai dám làm phật ý bà ta.

Trong bữa ăn, Đồng Quốc Duy kể vài chuyện mắt thấy tai nghe khi rời kinh. Hách Xá Lý phu nhân lòng chỉ canh cánh lo bệnh tình của nữ nhi trong cung nên chỉ đáp lời cho có. Long Khoa Đa là người hoạt náo nhất, y cũng có mặt trong đoàn hộ giá lần này, vừa biết tiếp lời a mã, vừa không quên thăm hỏi ngạch nương, lại còn quan tâm được cả hai muội muội Nhạc Doanh và Nhạc Châu.

Nhạc Doanh nhìn kỹ người Tam ca này ở cự ly gần. Trong số các nhi tử Đồng gia, chỉ có người này là nổi danh nhất trong lịch sử, không chỉ vì y là quyền thần hai triều Khang Hi, Ung Chính, mà còn vì người thϊếp xinh đẹp như hoa tên Lý Tứ Nhi của y.