Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính Truyện 18+

Chương 7: Từ chối nàng

Chỉ là chẳng mấy chốc, ánh mắt những người này đều chuyển hướng. Không vì gì khác, Thẩm Trú quá trầm mặc, giữa đám thí sinh đầy sát khí như mãnh thú, sự nội liễm của y trở nên lạc lõng.

Vô luận người bên ngoài kɧıêυ ҡɧí©ɧ như thế nào, y vẫn không rút kiếm, không nói năng, đứng ở góc lạnh lùng quan sát, không lộ chút sát khí nào.

Nơi này gọi là trường đấu, tưởng chừng chỉ cần đánh ngã đối thủ là xong nhưng thực tế chẳng bao lâu sẽ biến thành cuộc chiến sinh tử. Mà một kẻ không có sát ý, tuyệt đối không thể sống đến phút cuối.

Chốc lát sau, hiệu lệnh vang lên, trận hỗn chiến trăm người bắt đầu, cả trường đấu sôi sục.

Thẩm Trú cuối cùng cũng có động tác, y bước từng bước chậm rãi, từ góc trường đi ra mép chiến trường, hai tay buông thõng, trọng tâm dồn về sau, tư thế vô cùng thư giãn.

Lần trước gặp y có kiếm không vỏ, lần này lại ngược lại, trên eo chỉ treo mỗi vỏ kiếm. Hoa Đăng nghĩ, không biết chủ quán nào đại phát thiện tâm bán cho y với giá hai phần mười.

Khi ý nghĩ này vừa nảy sinh rồi biến mất, tiếng ồn ào khắp trường đấu đột ngột im bặt.

Hoa Đăng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền nhìn về phía trường đấu thì phát hiện trận đấu đã kết thúc.

Đấu trường trăm người biến thành đấu trường một người, chín mươi chín người khác đều nằm rạp dưới đất rêи ɾỉ, duy chỉ có Thẩm Trú vẫn sừng sững không ngã.

Khán giả và trọng tài đều há hốc mồm kinh ngạc.

Huynh đệ bên cạnh “má” một tiếng, rồi chửi bới: “Tốn tiền xem cái thứ vô nghĩa này!” Đã nói máu tanh đâu?!

“Uây...” Hoa Đăng cũng chẳng kém phần kinh ngạc.

Vừa rồi nàng thấy rõ ràng, Thẩm Trú thậm chí chẳng dùng đến pháp thuật, chỉ dựa vào một vỏ kiếm mà đánh bại tất cả chỉ trong ba giây.

Ngay cả với tu tiên giả, việc này cũng khó như bà lão bảy mươi tuổi đánh bại Mike Tyson*.

(Chú thích: Mike Tyson là một cựu vận động viên quyền Anh người Hoa Kỳ.)

Trong lòng nàng bỗng dâng lên cảm xúc mãnh liệt, đánh giá lại thực lực của Thẩm Trú, rồi vội vã lao xuống khán đài tìm kiếm bóng dáng y ở sảnh chính.

Khi nàng chạy tới, Thẩm Trú vừa lĩnh tiền thưởng xong đang hướng ra cửa. Hoa Đăng nhanh chóng chặn trước mặt y, giơ tay ngăn lại.

Động tác hơi mạnh khiến chiếc vòng tay hoa đào trên cổ tay lộ ra, nàng vội vàng giấu đi. Đây là vật mà một tu sĩ tặng khi nàng năm tuổi, có thể che giấu thể chất đặc biệt của nàng, nàng chưa muốn tiết lộ điều này.

Bị người lạ chặn đường, Thẩm Trú cũng không phản ứng gì, chỉ khẽ cúi mi xuống chờ nghe giải thích.

Hoa Đăng nhanh chóng liếc nhìn xung quanh rồi đi thẳng vào vấn đề: “Thẩm Trú đạo hữu, hiện tại huynh đã có đạo lữ hoặc người yêu không?”

Lúc nghe được tên, Thẩm Trú liếc nhìn nàng rồi đáp: “Không.”

Hoa Đăng hài lòng mỉm cười: “Vậy huynh có ngại thêm một đạo lữ không?”

Thẩm Trú bình tĩnh hỏi ngược lại: “Ý ngươi là gì?”

Hoa Đăng hít sâu một hơi: “Ý ta là, huynh có nguyện ý cùng ta kết làm đạo lữ hay không?”

Sợ Thẩm Trú từ chối, nàng nói một mạch: “Hiện ta đang rất cần một người có tu vi cao làm đạo lữ, suy đi tính lại chỉ có huynh là phù hợp nhất. Chỉ cần huynh đồng ý, mỗi tháng ta sẽ trả năm vạn linh thạch. Dĩ nhiên không có ý bao nuôi huynh, đây hoàn toàn là giao lưu hữu nghị giữa đạo hữu.”

Nói xong đoạn dài, nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nghĩ thầm Thẩm Trú tuyệt đối không cự tuyệt được điều kiện hậu đãi này.

Thẩm Trú quả thực không do dự, y nói: “Ta không cùng người song tu.”

“Huynh đồng ý thì... hả?”

Ngơ ngác một lúc, Hoa Đăng hỏi: “Huynh tu vô tình đạo?”

Thẩm Trú thốt lên một chữ “Không”, rồi thẳng thừng vượt qua nàng rời khỏi nơi này.

Hoa Đăng: “???”