Suỵt! Cả Showbiz Đều Đang Dõi Theo Chuyện Tình Hai Người

Chương 8: Muốn độc chiếm

“Tiểu Chu, sao cháu không ăn đi?"

Giọng Thượng Tấn Uy trầm ổn vang lên. Ba Thượng hơi nghiêng người, chủ động gắp một con tôm luộc to, đỏ au, đặt vào bát của Lâm Nhuế Chu.

Lâm Nhuế Chu nghe thấy tên bản thân liền giật mình một cái. Bàn tay đang giật giật mép đầm của nàng để xin lỗi cũng được thu lại một cách vội vàng.

Tiểu dancer chỉnh tư thế, vừa cười vừa nói. Chất giọng trong veo, nhìn thấy được cả sự thuần khiết:

“Cháu cảm ơn bác. Bác cũng ăn nhiều vào ạ.”

Nhuế Chu đưa tay ra, chiếc vòng tay bạc hình quả lắc khẽ đung đưa theo từng nhịp.

Cô cầm lên con tôm, bắt đầu tỉ mẩn bóc lớp vỏ. Cô lột tôm kỹ càng, từng đường tôm trắng nõn thoáng chốc liền lộ ra dưới những ngón tay thanh mảnh.

Lột xong, thay vì ăn, Nhuế Chu nhẹ tay gắp sang bát Thượng Tĩnh:

“Chị ăn tôm đi...”

Thượng Tấn Uy đối diện bật cười khe khẽ, đẩy gọng kính lên sống mũi:

“Tĩnh Tĩnh nhà bác không thích ăn tôm đâu.”

Lời vừa dứt, Thượng Tĩnh đã có hành động. Nàng gắp ngay con tôm lên, không chút chần chừ cắn một miếng thật ngon lành.

Một cú "tạt gáo nước" nhã nhặn giữa bàn ăn.

Thượng Tấn Uy trợn mắt, tay vuốt vuốt mái tóc hoa râm, liếc liếc với con gái. Bộ dạng ba Thượng dở khóc dở cười, khiến mẹ Thẩm bên cạnh cũng phì cười theo.

Lâm Nhuế Chu cười nhẹ. Cô nghiêng người về phía hộp giấy ăn để ở góc bàn.

Động tác ấy khiến Lâm Nhuế Chu vô tình rướn người, sát lại gần Thượng Tĩnh. Chớp thời cơ như một tiểu hồ ly, Nhuế Chu hạ giọng xuống mức thấp nhất, cô nói:

“Chị…đừng giận em được không…”

Thượng Tĩnh không trả lời ngay. Nàng chỉ nhìn cô, trong ánh mắt lộ ra tầng sóng mờ khó đọc.

Thượng Tĩnh giúp cô lấy hộp giấy. Vừa lúc đặt lên tay Nhuế Chu, Thượng Tĩnh liền nói khẩu hình miệng:

“Chị…không giận.”

Vành tai Lâm Nhuế Chu đỏ hồng hệt trái đào chín.

Thượng Tấn Uy ngó sang, ánh mắt đảo một vòng qua rồi huých nhẹ vợ.

Ba Thượng lại gắp thêm một con tôm, lần này vẫn đặt vào bát Lâm Nhuế Chu:

“Con kia cháu cho Tĩnh Tĩnh rồi. Con này cháu ăn đi. Hàng tươi đấy, thịt chắc lắm.”

Lâm Nhuế Chu mím môi, lắc đầu cười:

“Dạ, cháu xin lỗi bác….Cháu không ăn được tôm. Cháu dị ứng tôm ạ.”

Chưa lau tay, Nhuế Chu lại tiếp tục bóc con tôm thứ hai, động tác còn thành thạo hơn lúc nãy. Tay thoăn thoắt, miệng vẫn không quên nhỏ nhẹ bồi lời:

“Bác cứ ăn nhiều vào nhé..Cháu ăn gì cháu sẽ tự gắp được ạ."

Con tôm thứ hai yên vị trong bát Thượng Tĩnh.

Lâm Nhuế Chu kéo nước chấm đến gần, đôi mắt chăm chăm nhìn nàng, cũng hình như là quên mất xung quanh còn bao nhiêu người.

“Chị ăn đi...”

“E hèm!" Một tiếng húng hắng cất lên từ phía Thượng Quế – con gái út của nhà họ Thượng.

Thượng Quế chống cằm, mắt lim dim như mèo lười, khoé môi cong cong:

“Chị Tiểu Chu. Nể tình em là fan cứng của chị, chị bóc cho em một con tôm được không? Đổi lại, em kể cho chị nghe một bí mật hay ho về chị Thượng Tĩnh.."

Tay Lâm Nhuế Chu hơi khựng lại.

Một... bí mật?

Hay ho?

Mắt cô ngước lên, hứng thú hiện rõ. Lâm Nhuế Chu gật gật, miệng mới bật ra âm đầu của chữ “được” một tiếng “đ—” mơ hồ, thì Thượng Tĩnh đã chủ động đứng lên, gắp ngay con tôm từ bát mình đặt sang bát con của Thượng Quế.

“Tôm đây, em ăn đi. Rồi...im lặng lại giúp chị.” Nàng nói.

Lời nói nghe như cười nhưng không hẳn là cười.

Mặt Thượng Quế hơi méo, định nói gì thì bị mẹ cốc một cái:

“Lớn đầu rồi còn lười bóc tôm.”

“Con mới làm móng mới, không bóc được đâu ạ…” Thượng Quế ngúng nguẩy đáp lời, nhưng nhanh chóng cầm đũa gắp tôm lên đánh chén ăn ngon lành.

Mà Lâm Nhuế Chu nào có tha. Cô cứ nhìn theo, đôi mắt to tròn, ánh nhìn đơn thuần mà… có chút ngốc nghếch dễ thương.

Rõ ràng là rất muốn biết "bí mật".

Thượng Quế vừa nhai vừa nhìn lại, rồi cười gian:

“Được rồi…Em sẽ nói cho chị biết..vào khi khác."

Lâm Nhuế Chu gật đầu cái rụp, đầu cúi xuống, phấn khích gắp thức ăn vào bát cơm.

Thượng Tĩnh nhìn tiểu dancer đang vui vẻ, ánh mắt vô thức cong lên một chút.

Nụ cười trên môi nàng nhàn nhạt như vệt nắng cuối chiều...

Bí mật đó...Chẳng qua là việc chị đã để ý em từ lần đầu chúng ta gặp nhau. Là việc chị âm thầm dõi theo em từng chút một, từng buổi diễn, từng điệu nhảy. Là việc chị đem em vào lòng mình lúc nào chẳng hay...

Chị....muốn "độc chiếm" em.