Suỵt! Cả Showbiz Đều Đang Dõi Theo Chuyện Tình Hai Người

Chương 3: Fan cứng Ảnh Hậu

Thượng Tĩnh vẫn cầm điện thoại áp vào tai, miệng nói đôi câu, nhưng ánh mắt lại chưa từng rời khỏi dáng người cao gầy trong bếp.

Ánh sáng hắt qua khung cửa, đổ lên nền nhà lớp ánh mờ ấm, lay động theo nhịp gió lướt qua rèm.

Chỉ vài câu ngắn gọn, nàng liền cúp máy.

Thượng Tĩnh đứng dậy, động tác không vội, nhưng tay khẽ siết. Móng tay chạm vào lòng bàn tay, lạnh đi một nhịp.

Khi bước tới cửa bếp, nàng dừng lại. Lâm Nhuế Chu đang nấu một nồi nước, một tay cô mở tủ lấy cốc thủy tinh.

Lâm Nhuế Chu chú tâm nên không để ý đến phía sau. Mái tóc cô rũ xuống má, cử động nhẹ và đều.

Thượng Tĩnh tựa người vào khung cửa, ánh mắt rọi thẳng vào bóng lưng kia. Một lúc sau, nàng mới cất giọng:

"Em định ở trong đó bao lâu."

Lạnh và bình tĩnh. Giọng nàng không cao, không nặng, nhưng khiến người khác giật mình.

Lâm Nhuế Chu quay lại. Mặt cô thoáng bối rối, miệng mấp máy:

"Chị gọi xong rồi sao…?"

"Xong rồi." Giọng đáp bình thản.

"À…" Lâm Nhuế Chu gãi đầu, nhìn xuống tay mình. Một lát sau mới hỏi, giọng nhỏ hơn:

"Chị muốn ăn gì tối nay…?"

"Để em nấu cho chị nhé."

Thượng Tĩnh không đáp, nàng tiến lại gần. Không khí giữa hai người dần ngột ngạt. Hương thơm nhè nhẹ lan trong bếp, chẳng rõ là từ khi nào.

Tiếng bếp tắt khẽ vang lên.

Lâm Nhuế Chu ngước lên. Gương mặt Thượng Tĩnh hiện rõ trong ánh đèn.

Người chị ấy có mùi thơm quá...

"Tối nay không cần nấu đâu. Em đi thay đồ đi Tiểu Chu. Chị đưa em đi gặp một vài người."

Nói xong, nàng xoay người bước ra ngoài. Lâm Nhuế Chu vẫn đứng đó, mất một lúc mới ngẩng đầu. Đồng hồ treo tường chỉ năm rưỡi. Cô hỏi với theo:

"Đi đâu vậy ạ?"

"Đi rồi biết, tiểu dancer."

Lâm Nhuế Chu khép cửa phòng. Trong lòng còn chập chờn điều gì đó chưa rõ. Cô nghe lời Thượng Tĩnh, ngoan ngoãn lựa đồ. Cô chọn một bộ đồ quen tay, là quần đen ống rộng cùng áo phông rộng gấu rách nhẹ.

Rất cá tính.

Đứng trước gương, Lâm Nhuế Chu chỉnh gọng kính nửa đen.

Hít một hơi sâu, Tiểu Chu bước ra ngoài.

Thượng Tĩnh vẫn ngồi ở ghế, nàng đang nhìn điện thoại. Chiếc đầm trắng ôm sát lấy đường nét cơ thể, mái tóc dài tùy ý. Gương mặt trắng thanh tú. Không có gì dư thừa.

Lâm Nhuế Chu lặng nhìn. Từng bước chân tới gần cũng cẩn trọng hơn.

Thượng Tĩnh ngẩng lên. Nàng mỉm cười:

"Xong rồi à?"

"Vâng…" Giọng Lâm Nhuế Chu hơi thấp. Cô đưa tay chạm nhẹ vào vạt áo: "Em không biết sẽ gặp ai… nên ăn mặc đơn giản."

Một thoáng ngập ngừng. Sau cùng vẫn hỏi:

"Em mặc như này, có được không ạ?"

Thượng Tĩnh đứng dậy, cầm lên túi xách. Bước tới cửa, nàng mới chậm rãi quay đầu. Thượng Tĩnh nháy mắt:

"Em mặc như này, rất đẹp."

Lâm Nhuế Chu hạ mắt nhìn xuống áo quần.

Tai đã đỏ.

Đẹp sao? Cô thấy bình thường mà.

"Đi thôi nào, Tiểu Chu Chu." Thượng Tĩnh nắm lấy tay cửa, nghiêng đầu nhắc.

Xe sang đậu trước cổng nhà Lâm Nhuế Chu hoá ra là của ảnh hậu Thượng Tĩnh.

Thượng Tĩnh lên xe trước. Nàng đặt túi ra sau ghế, chờ tiểu dancer của nàng đóng cổng. Tầm nhìn vẫn chưa rời dù chỉ một chút.

Lâm Nhuế Chu xong xuôi, lúc này mới ra đến. Cô nhìn nhìn một lúc rồi định đi tới mở cửa ghế sau.

Cửa kính trên đột ngột hạ xuống.

"Lên ghế trước." Giọng Thượng Tĩnh thấp, nhẹ, không hỏi lại lần hai.

Lâm Nhuế Chu khựng tay. Cô cúi xuống nhìn vào trong, khẽ nói:

"Không phải trước kia khi chị đã từng nói rằng, không thích ai ngồi cạnh ghế lái khi chị lái xe sao?"

Thượng Tĩnh nghiêng đầu, dự định nói gì đó nhưng đột nhiên phát giác ra. Nàng nheo nheo mắt, tay để lên cằm như suy nghĩ.

Một lúc sau, Thượng Tĩnh mới ngước mặt lên:

"Tiểu Chu.."

"Dạ?"

"Câu này, hình như là một câu nằm trong bài viết trên tài khoản mạng xã hội của chị khi chị chưa nổi tiếng thì phải..."

Thượng Tĩnh híp mắt, đáy mắt tự nhiên có sự biến đổi:

"Nhưng mà, đó là chuyện của bảy năm trước rồi.."

Thượng Tĩnh nhẹ cười:

"Tiểu Chu, hình như chị mới phát hiện ra một bí mật."

Lâm Nhuế Chu đã cứng họng từ lúc Thượng Tĩnh nói đến mấy chữ bài viết. Nhuế Chu ậm ừ, nuốt nước bọt, hơi lảng tránh ánh mắt tinh tường của Thượng Tĩnh. Cô hơi hé môi, đưa tay lên gãi gãi đầu. Vành tai từ từ đỏ lên.

Thượng Tĩnh cười mỉm, trong lúc Nhuế Chu đang quay đi nhìn hướng khác, đáy mắt nàng, nơi khoé môi hay bất cứ chỗ nào cũng đều đang toát lên ý cười đậm vui vẻ và hân hoan.

Thượng Tĩnh nhẹ nhàng lật tẩy:

"Không ngờ main dancer, trưởng nhóm nhạc Tịnh Ảnh Lâm Nhuế Chu lại là fan hâm mộ của Ảnh Hậu Thượng Tĩnh từ thời chưa debut."

"Em là fan cứng của chị đúng không? Tiểu Chu Chu?"