Dưới Hiên Ngân Hà

Chương 7.3

“Tôi bạc tình bạc nghĩa, tính khí thất thường? Được! Tôi cho cậu thấy thế nào là bạc tình thất thường!”

Dứt lời, anh đá ghế, bỏ đi.

Đỗ Tiêu lắc đầu, biết tên này ghét nhất là bị hiểu sai. Chiêu khích tướng tung ra, kiểu gì anh ta cũng phải đi gặp Nhan Vũ để phân bua.

Anh gửi WeChat của Nhan Vũ cho Chung Nam Nguyệt, kèm theo một tin nhắn thoại:

“Hôm gặp cậu là lần đầu nó làm chuyện đó, chứng tỏ muốn tìm người bao nuôi cũng không khó. Theo tôi thì cậu đừng bận tâm, vì cậu không quản thì cũng có người khác quản.”

Nghe xong tin nhắn, Chung Nam Nguyệt lập tức phản hồi: “Đỗ Tiêu, đồ phản bội! Thấy sắc quên bạn!”

Đỗ Tiêu nghe vậy, cười thầm, biết rằng anh đã để tâm.

Chung Nam Nguyệt ngoài miệng thì giận nhưng tay lại do dự.

Nhìn chằm chằm ảnh đại diện mà vẫn không dám ấn “Thêm bạn bè”.

Trong đầu vang lên lời Đỗ Tiêu: “Cậu nghĩ thêm một giây, có khi nó lại chạy đến khu Thủy Tinh đấy.”

Khốn kiếp, cái tên Đỗ Tiêu chết tiệt.

Vừa mắng thầm, anh vừa ấn “Thêm bạn”.

Nhan Vũ gần như đồng ý ngay lập tức. Chung Nam Nguyệt cố giữ bình tĩnh.

Tên WeChat là “Nhan Vũ”, dòng thời gian chỉ chia sẻ vài bài hát, không ảnh tự sướиɠ, không khoe mẽ, rất mộc mạc, đúng kiểu sinh viên trẻ. Khác xa với hình ảnh mà hắn từng tưởng tượng.

Khi anh đang xem, Nhan Vũ nhắn đến:

Nhan Vũ: [Bạn là ai?]

Đánh đổ mê tín dị đoan: [Không biết ai mà đồng ý nhanh thế?]

Nhan Vũ: […]

Nhan Vũ: [Tôi nhận được nhiều lời mời làm việc qua WeChat nên thường đồng ý hết.]

Nhan Vũ: [Anh là… Chung tiên sinh?]

Chết tiệt, làm sao nhận ra?

Đánh đổ mê tín dị đoan: [Tôi có chuyện muốn nói với cậu.]

Nhan Vũ: [Vâng.]

Chung Nam Nguyệt kìm nén, gõ liền mấy câu:

Đánh đổ mê tín dị đoan: [Chuyện cậu nợ tiền tôi biết rồi. Nói thẳng, số tiền đó tôi trả. Không cần cậu phải đi năn nỉ ai nữa. Ba mươi triệu, tôi nói trả là trả. Tôi không phải người tốt nên cậu tự biết phải làm gì.]

Gửi xong, bên kia im lặng.

Chung Nam Nguyệt liên tục mở điện thoại nhưng vẫn không thấy phản hồi.

Tối đến, anh giận tới mức bỏ cả bữa tối nhưng đói quá lại phải gọi đồ ăn.

Vừa cầm lên thì điện thoại rung.

Nhan Vũ: [Anh định bao nuôi tôi à?]

Chung Nam Nguyệt: […]

Chung công tử tức đến mức ném luôn đồ ăn vào thùng rác.

Lời Đỗ Tiêu lại vang lên trong đầu: “Cậu là tên bạc tình, thất thường.”

Giờ thì hết đường thanh minh rồi đúng không?

Kìm nén cơn giận, hắn nhắn lại: [Gửi link địa chỉ]

Đánh đổ mê tín dị đoan: [Địa chỉ tầng 19, phòng 1909. Ba giờ chiều mai, gặp mặt nói chuyện.]