Mau Xuyên: Giam Cầm Mỹ Nhân

Quyển 1 - Chương 3.2: Nuông chiều chim Hoàng Yến

Đạo diễn gật đầu phấn khởi: “Không ai phù hợp vai tiểu Thái tử hơn bé cả!”

Trong phim “Ngụy Võ Đại Đế”, vai sủng phi của Khương Minh Châu là một nữ nhân mười lăm tuổi tiến cung, được độc sủng hai năm nhưng chưa từng mang thai. Để bù đắp cho sủng phi yêu quý, hoàng đế đã để cô nhận nuôi Hoàng Tam Tử đứa trẻ mất mẹ ngay sau khi chào đời.

Một tuổi đã được sắc phong làm Thái tử.

Trong kịch bản, vị Thái tử nhỏ tuổi ấy là người mang khí chất vương giả, thông minh, ôn hoà nhưng không tuỳ tiện. Dù chỉ mới bốn, năm tuổi, nhưng đã khiến chính Ngụy Võ Đại Đế phải tán thưởng: “Có tư chất tranh thiên hạ.”

Một thiên tử trời sinh!

“Ngụy Võ Đại Đế” là một bộ phim đầu tư lớn, đạo diễn yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc. Vai tiểu Thái tử đã thử vai rất nhiều đứa trẻ mà vẫn không tìm được ai vừa ý, mãi đến khi gặp Nguyên Nguyên.

Lúc ấy, Khương Minh Châu thoáng tò mò nhìn cậu bé trong lòng. Bé con dường như nhận ra ánh mắt cô, liền mỉm cười thật ngoan ngoãn.

“Khụ!”

Đạo diễn ho nhẹ rồi quay sang giới thiệu: “Quên mất, tôi còn chưa giới thiệu vị tiên sinh này!”

Ông chỉ vào người đàn ông đứng cạnh.

“Đây là người sáng lập Minh Thành Khoa Học Kỹ Thuật, Sở Minh Thành tiên sinh.”

“Vậy ra cái tên Minh Thành là lấy theo tên anh Sở?” Khương Minh Châu tò mò hỏi.

“Không hẳn.”

Sở Minh Thành mỉm cười, giọng nói trầm ấm: “Minh Thành Khoa Học Kỹ Thuật lấy từ tên tôi và người tôi yêu.”

“Trùng hợp ghê!”

Khương Minh Châu cười, chỉ vào má béo của Nguyên Nguyên: “Tên người yêu anh cũng có chữ Minh sao?”

“Thế sao không dùng chữ Thành?”

Cô vừa nói vừa đặt cậu bé xuống, tay khẽ chọc chọc vào mông bé: “Con gái mà tên Thành Tự nghe sao kỳ cục quá. Không dễ nghe chút nào.”

Khương Minh Châu nhăn mũi nói đầy ghét bỏ.

Nghe cô nói vậy, ánh mắt Sở Minh Thành lập tức chìm vào một tầng ký ức xa xăm, như bị đánh thức bởi điều gì đó quý giá tận đáy lòng.

“Em nói đúng.”

Hắn nhìn cô bằng ánh mắt vừa sâu thẳm vừa kìm nén, mang theo một loại khát vọng mà Khương Minh Châu vĩnh viễn không thể hiểu nổi.



“Được rồi, Minh Châu! Chuẩn bị vào cảnh lớn của cô đi!” Đạo diễn cầm loa, bắt đầu chỉ huy toàn trường.

Chỉ trong chớp mắt, cả trường quay trở nên náo nhiệt, ai nấy đều hối hả vào vị trí.

Nhưng đúng lúc đó, đạo diễn hét lớn: “Gì vậy trời? Nam chính đâu? Tại sao còn chưa tới?”

Đây là cảnh đầu tiên Khương Minh Châu diễn cùng nam chính. Trước đó toàn là những cảnh trong khuê phòng, diễn với vài diễn viên phụ lớn tuổi.

Nam chính của “Ngụy Võ Đại Đế” là Tần Dật nam thần mới nổi trong giới, giống như Khương Minh Châu, cũng bước ra từ dòng minh tinh nhan sắc. Vai diễn lần này là tài nguyên mà công ty Tần Dật vất vả lắm mới giành được.

Chưa bắt đầu quay đã tung tin đồn ghép đôi với Khương Minh Châu để tạo CP, nếu không nhờ Cố Cẩn kiểm soát truyền thông chặt chẽ, thì cô đã sớm bị gán mác bạn gái của Tần Dật rồi.

Chính vì vậy, sau trận cãi nhau với Cố Cẩn, tâm trạng cô lại càng tệ. Giận chưa nguôi mà còn phải quay cảnh tình cảm với người mình không ưa, thử hỏi ai mà vui nổi?

“Đạo diễn!”

Trợ lý đạo diễn hốt hoảng chạy tới: “Tần Dật gặp chuyện rồi!”

Đạo diễn cau mày: “Gặp chuyện gì? Tai nạn xe? Hay… chết rồi?”

“Không… không phải! Tần Dật nói muốn rút khỏi đoàn phim!”

Đạo diễn: “…”

Cảm giác như vừa nghe được câu chuyện cười của năm!

“Cái gì cơ? Hắn muốn rút đoàn? Tôi không nghe nhầm chứ? Hắn muốn rút đoàn?”

Đúng là trò đùa lớn nhất giới giải trí năm nay.

Muốn chen vào phim này, công ty Tần Dật đã đổ bao nhiêu tiền của, dùng mọi thủ đoạn tranh giành… Giờ quay chưa bao lâu, lại đòi bỏ vai?