Riêng hai người có nhiều cung nữ theo hầu nhất, ăn mặc cũng nổi bật nhất thì xin đi theo hầu hạ. Tiêu Lạc thấy càng đông thì càng vui, cũng không chối từ.
Có hai phi tần đi bên cạnh cùng khen hoa ngợi cỏ, Nàng trò chuyện hợp ý đến vui vẻ.
Tiêu Lạc nhận ra công dụng của hai vị phi này là làm Lả thái sư không còn chuyện nói mà im lặng, quả thật tốt.
Ở giữa Thượng Uyển Đình là một hồ nước lớn, giữa hồ lại có một cái đình, xung quanh là sen hồng và một cặp thiên nga. Do trời đương nắng, cặp thiên nga đang quấn quýt nhau trong vùng nước bên dưới mái đình tránh nóng.
Khi đi ra giữa hồ, Tiêu Lạc mới để ý, nước trong hồ nhè nhẹ bốc hơi, không phải do nóng, mà là hơi lạnh, mát mẻ tựa như đi trên băng tuyết.
Cho đến khi Trương công công phân phó người thả những tảng đá lớn màu trắng xuống hồ lui ra, Tiêu Lạc mới biết đó là băng được chuẩn bị từ khi nàng có lệnh di giá đến đây.
Vậy ra bầu không khí mát mẻ thoải mái nãy giờ chính là do băng sao? Tiêu Lạc đã từng nghe nói đến việc trữ băng làm mát, nhưng đây là lần đầu tiên nàng được trải nghiệm. Làm hoàng đế quả thực hưởng thụ nha.
Nàng ở trong đình cùng Lả thái sư và Hướng Triệt nói mấy câu về chuyện chính trị, cũng chỉ là lần lựa hứa hẹn vô thưởng vô phạt mà thôi.
Sau đó dùng một bữa cơm trưa, có kinh nghiệm tối qua, lần này nàng quyết định ăn ít, ăn chậm, học theo bọn họ ra chiều ưu nhã.
Lúc trở về, Tiêu Lạc đang lo nghĩ chuyện phải đi bộ thêm lần nữa trong ngao ngán, thì cổ kiệu dát vàng chạm hình rồng lại đứng chờ sẵn để đón nàng về Hiên Vân điện.
Tên hoàng đệ Hướng Triệt, lúc đầu thì hào hứng đòi đến, khi về lại không chút do dự nào. Theo quan sát của nàng, hắn đi theo không phải để ngắm hoa, cũng không có ý ngắm hoa, mà là “thưởng nguyệt".
...
Trong thư phòng, Tiêu Lạc đang ngồi vẽ bầy vịt gϊếŧ thời gian thì Trương công công cầu kiến.
Hắn cúi đầu bẩm báo, hai thái giám phía sau cầm theo một cái khay lót vải đỏ, bên trên là những thẻ bài có viết chữ.
"Bệ hạ, đây là danh sách phi tần hôm nay. Bên cạnh là những phi tần ở Thượng Uyển Đình ban sáng, bệ hạ cao hứng hay là chọn một trong số họ để thị tẩm?"
Thị tẩm?
Thị tẩm!
Thị tẩm!?!?
Mấy từ này bay bay trong đầu Tiêu Lạc, kiến thức lượm nhặt đâu đó giúp nàng biết thị tẩm là gì nha... Nhưng mà nàng có phải là hoàng đế thật đâu, ngay cả nam nhân cũng không phải thật luôn.
Cái gì mà thị tẩm chứ?
Từ chối.
"Trẫm không thị tẩm được không?"
"Thưa bệ hạ, người đã nửa tháng bộn bề chính sự mà bỏ mặc hậu cung rồi. Vi thần kiến nghị bệ hạ nên thường xuyên ghé thăm hậu cung một chút, nếu không sẽ không tốt."
Không tốt chỗ nào? Ta rất tốt, rất ổn, được không hả? Tránh xa ra là ta tốt ngay thôi mà.
"Trẫm không thị tẩm đâu."
"Bệ hạ... Vâng, vi thần lĩnh mệnh."
"Tốt, vậy ông lui ra đi."
Thoát được nguyên ngày hôm nay, Tiêu Lạc yên tâm đi ngủ, hôm nay nàng sẽ bù đắp cho cả đêm không ngủ ngày hôm qua.
Nửa đêm đang say giấc, Tiêu Lạc cảm thấy đầu mình bị dịch chuyển...
Nàng nghe nói làm hoàng đế rất dễ bị hành thích, liền mở mắt vùng dậy, nhưng ngay lập tức bị đè xuống.
"A---"
Tiếng la bị đứt trong cổ họng, Tiêu Lạc hoảng hồn, lần này lại là chuyện đáng sợ gì đây?
Một bàn tay mềm mại có ẩn ẩn vết chai đang bịt miệng nàng lại, nhưng sức lực thì mạnh mẽ khiến nàng không thể phản kháng. Chủ nhân của đôi tay nghiến răng lên tiếng, giọng lạnh lùng nhưng quen thuộc...
"Câm miệng, không được la hét trong thân thể của ta."