Edit: Hến Con.
Mấy hôm trước Vương Mộng Mai đến thăm bà cụ, thấy bà chỉ ôm một miếng bánh quy đào từ từ gặm từng chút một, nhìn mà xót xa vô cùng.
Bà cụ còn bênh cho vợ chồng kia: “Giờ không ăn được thứ gì khác, chỉ có thể nhờ Đông Tử mua cho mấy thứ dễ tiêu thôi.”
Khổ nỗi mẹ thì hiền từ, lại gặp phải con trai bất hiếu, khiến Vương Mộng Mai nhìn mà đau lòng.
Về đến nhà, cơn tức liền đổ hết lên đầu Giản Phong, bà tuyên bố sẽ không cho Lưu Hướng Đông vay tiền nữa. Có tiền ấy, thà mỗi năm đốt vàng mã cho bà cụ, cũng không để đôi vợ chồng kia được lợi!
Tính ra đến giờ, Lưu Hướng Đông đã vay nhà bà hơn sáu trăm tệ rồi.
Sáu trăm tệ – là tiền lương hai ba tháng của Giản Phong.
Vương Mộng Mai thì nổi giận, còn Giản Phong lại không nói gì, chỉ lặp đi lặp lại một câu: “Không đành lòng.”
Hôm nay còn quá quắt hơn, dám đem gần hết tiền lương đi cho vay!
Vương Mộng Mai thực sự muốn hỏi: “Nhà mình sống sướиɠ lắm chắc?”
Quầy hàng ngoài chợ của bà, tiền thuê đã phải trả đến năm trăm, tháng trước còn không xoay nổi, phải mượn chị gái một khoản. Ấy vậy mà người trong nhà cứ vài chục, cả trăm tệ đem cho vay, mắt không chớp.
Càng nghĩ càng tức: “Còn đưa tiền cái gì! Đưa cái con khỉ!”
Giờ bà cụ mất rồi, có đưa tiền chẳng phải là để đôi vợ chồng kia hưởng lợi hay sao!
Vương Mộng Mai tức đến mức cứ đi vòng vòng một chỗ, có lửa mà không xả được, chỉ muốn tìm Giản Phong mắng cho một trận ra trò.
“Chỉ có anh là tốt bụng! Chỉ có anh có lương tâm! Con trai ruột người ta thì chẳng ra gì, mà anh thì lao vào như cứu hỏa!”
Giản Lê nhìn mẹ mình tức đến độ tóc cũng muốn dựng đứng cả lên, trong lòng cũng không kìm được nhớ về kiếp trước.
Kiếp trước, Lưu Hướng Đông vay tiền bố cô, sau đó thì bặt vô âm tín, không hề trả lại.
Đây cũng là một trong những “nợ cũ” mà cha mẹ cô thường lôi ra cãi nhau suốt mấy năm sau đó.
Mỗi lần cãi nhau, mẹ cô lại mắng: “Lưu Hướng Đông là kẻ tâm cơ. Căn bản là cố tình vay tiền, thực ra nhà hắn sống còn sung túc hơn cả nhà mình.”
Sau này cô mới dần hiểu ra, Lưu Hướng Đông chắc hẳn từ lâu đã đoán được nhà máy sẽ không trụ được bao lâu, sợ sau này mấy người bạn thân tìm vay tiền, nên sớm đã tạo dựng hình tượng nhà nghèo khó.
Nhưng thực tế thì sao?
Ông ta giấu mọi người, bà cụ mất xong còn để lại một khoản tiền bảo hiểm, cha ông ta ở quê để lại ba căn nhà sau này bị thu hồi, còn được đền tiền bồi thường.