Tuyên Nghiệp nhìn cậu chằm chằm, như đang nhìn một món hàng sắp bán thành công: "Ông Trương chỉ muốn con thôi. Hôn nhân đại sự do cha mẹ quyết định..."
Sắc mặt Tuyên Tòng Nam lạnh đi: "Cha mẹ con mất lâu rồi."
Tuyên Nghiệp nói: "Mười năm nay là chú nuôi con, chú với thím con chính là cha mẹ con."
Tuyên Tòng Nam đáp lại đanh thép: "Cha mẹ con nằm dưới mộ rồi."
Tuyên Nghiệp lúc không say rượu vẫn còn chút lý trí, khoé mắt giật giật cố kìm nén: "Mày..."
"Anh Tuyên, sao lại đứng ngoài cửa không vào nhà thế?" Ông Trương từ phía sau ló ra, tay ôm một bó hồng lớn, đỏ thắm tươi roi rói. "Hay là không muốn tôi vào? Ồ, Tiểu Nam có nhà thật à, xem ra bó hồng này của tôi không uổng công mua rồi."
Cánh hồng tươi mới còn đọng sương, trong veo lấp lánh, hương thơm nồng nàn, chỉ tiếc là bị ép đến biến dạng trên bộ ngực không mấy nam tính của ông Trương.
Phí phạm cả một bó hồng đẹp thế này.
Tuyên Tòng Nam ghê tởm lùi lại một bước.
Thẩm Thiên lại gọi điện tới.
"Nam Nam, em không ở trường à? Ra gặp anh đi." Thẩm Thiên dịu dàng nói.
Tuyên Tòng Nam đi vào góc phòng khách nghe điện thoại, cậu nhắm mắt lại nói: "Buổi trưa em về nhà lấy ít đồ, ra ngay đây."
Trường học gần đây, Thẩm Thiên nói: "Anh đợi em nửa tiếng."
Tuyên Tòng Nam: "Vâng."
Ông Trương quan tâm hỏi: "Bạn học gọi hả em?"
Như sợ Tuyên Tòng Nam nói ra lời gì khó nghe, Trác Á Quân vội đáp lời: "Đúng! Là bạn học của nó thôi."
"Bạn trai tôi." Tuyên Tòng Nam lạnh lùng cắt ngang lời bà ta, câu nói gây sốc.
Ông Trương kinh ngạc sững sờ: "Em có bạn trai rồi?" Gã đột ngột quay đầu nhìn Tuyên Nghiệp: "Sao ông không nói nó có bạn trai rồi? Chẳng phải ông bảo nó vẫn còn là trai tân sao hả?"
Tuyên Tòng Nam nói: "Hẹn hò một năm rồi."
Ông Trương rít lên: "Thế thì mẹ kiếp không biết đã làm bao nhiêu lần rồi còn gì. Tuyên Nghiệp, ông nhìn xem tôi giống loại người đi ăn đồ thừa của thằng khác lắm à?"
Sắc mặt Tuyên Nghiệp đại biến, quát vào mặt Tuyên Tòng Nam: "Thằng chó con kia mày đừng có nói bậy!"
Rồi Tuyên Nghiệp ghé sát vào tai ông Trương nói nhỏ: "Nhà tôi quản nghiêm lắm, nó làm gì có bạn trai nào đâu, cố tình lừa ông đấy."
Ông Trương nhìn gương mặt Tuyên Tòng Nam với ánh mắt háo sắc một lượt, rồi lại nhìn sang chỗ khác.
Gã bỗng cười hề hề: "Hê hê, lạt mềm buộc chặt đây mà. Mái tóc dài của Tiểu Nam đẹp thật đấy, đúng là cực kỳ hợp với gương mặt này."