Ký Sự Khởi Nghiệp Ở Thập Niên 80

Chương 3

Edit: Hến Con.

Tần Ca bật cười: “Tôi như thế nào? Trước mặt người khác không chừa mặt mũi cho anh à? Anh đã cắm sừng tôi rồi, tôi còn phải nghĩ cho anh, giữ thể diện cho anh nữa sao?”

Có người bên cạnh cũng hùa theo: “Đúng đó! Ông anh này, ông anh tưởng mình ngon quá ha? Còn muốn một tay ôm hai người chắc?”

Bạch Khả Hân lớn tiếng: “Hai người sớm đã chia tay rồi!”

Tần Ca nhướng mày: “Chung Nguyên, anh nói với cô ta là chúng ta đã chia tay từ lâu rồi à?”

Bạch Khả Hân cũng quay sang nhìn Chung Nguyên, hy vọng anh ta sẽ nói “phải”. Như vậy thì cô ta có thể rũ bỏ trách nhiệm hoàn toàn.

Nhưng Chung Nguyên không lên tiếng, rõ ràng không định gánh vác trách nhiệm này một mình.

Tần Ca cười lạnh: “Vậy thì Bạch Khả Hân, cô đã biết người ta có bạn gái mà vẫn xen vào, thì cô chính là tiểu tam rồi còn gì! Chung Nguyên, tôi không đến mức phải đi đòi lại công bằng, nhưng ít nhất anh cũng nên chính thức chia tay với tôi trước đã chứ.”

Nói xong, cô kéo vali quay người rời đi, không hề có ý định ở lại làm trò cười cho thiên hạ.

Hôm nay cô chỉ muốn đứng trước mặt mọi người, ngay tại cửa văn phòng Đoàn trường — nơi hai người đó sẽ làm việc sau này — để dứt khoát nói rõ ràng mọi chuyện, trút bỏ cục tức này.

Chuyện này về sau nhất định sẽ lan truyền dần dần, chẳng cần cô phải làm ầm lên. Cứ để xem hai kẻ đó sau này còn dám mặt dày đi làm, đi học rồi làm thầy người ta như không có chuyện gì được không!

Bạch Khả Hân nghiến răng nhìn theo bóng lưng Tần Ca — được rồi, món nợ này cô ta ghi nhớ rồi! Tần Ca làm việc ở đâu, cô ta nhất định sẽ tìm cách phá cho bằng được!

Tần Ca mấy tháng qua im hơi lặng tiếng, cô ta còn tưởng là Tần Ca biết điều. Đến khi đánh giá tốt nghiệp, cô ta cũng chẳng làm gì cả. Nào ngờ Tần Ca lại là kiểu “chó cắn không sủa mới đáng sợ”.

Chung Nguyên và Bạch Khả Hân lúc này đang bị ánh mắt của mọi người xung quanh “rửa mặt”, mất hết mặt mũi.

Chương Thiều đúng là cao tay, không chỉ gọi mỗi đám sinh viên sắp tốt nghiệp đến xem náo nhiệt.

Hắn còn gọi cả lớp mà hắn phụ trách trong thực tập trợ giảng năm cuối đến. Đám này còn học tiếp ở trường thêm ba năm, lại là sinh viên trong cùng khoa.

Chuyện hôm nay lan truyền thì chỉ cần về đến lớp là đủ, sau đó chắc chắn cả khoa, thậm chí khoa khác cũng biết hết: cán bộ Đoàn trường Chung và Bạch là một đôi “tra nam – tiểu tam”.

Tần Ca biết Chương Thiều có thể “lót đường” cho cô rất tốt nên mới gọi điện nhờ giúp đỡ. Hợp tác vui vẻ!

Cô vừa đi được vài bước thì nghe sau lưng có người nói: “Sư huynh Chương, chỉ vậy thôi á?”

Chương Thiều cười cười: “Cậu còn muốn xem gì nữa? Tụi mình là sinh viên đại học, chẳng lẽ lại học kiểu mắng chửi ngoài chợ à? Giải tán đi! Đại mỹ nữ Tần, tớ đưa cậu đi một đoạn nhé.”

Vừa nói hắn vừa rút chìa khóa xe ra.