Khi Nữ Thần Streamer Trà Xanh Và CEO Trực Nam Hoán Đổi Thân Xác

Chương 19

Lý Kỳ nghe xong, nghĩ bụng đúng là lòng dạ đàn bà độc hơn rắn. Nhưng anh ta cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy Diệp Phục Linh gặp trắc trở, bẽ mặt. Như vậy mới tốt, để cô ta sớm nhận ra thực tế, hạ mình xuống cầu xin anh ta.

Lúc này lại nghe Hoàng Cẩn nói, chỉ cần chuyện này thành công, tiền quảng cáo cô ta một xu cũng không lấy mà sẽ chuyển riêng hết cho anh ta, anh ta càng đồng ý nhanh chóng hơn.

Hoàng Cẩn nghĩ ra cách trả thù nên trong lòng yên ổn hơn nhiều. Sự bực bội ban nãy lập tức giảm đi không ít, trên mặt cũng nở nụ cười. Cô chuẩn bị đến phòng của mình quay video trang điểm, trực tiếp nói lời tạm biệt với Lý Kỳ, Lý Kỳ cúi đầu đang xem điện thoại, nói với cô: "Cái hộp quà mà cô vừa nói ấy, tôi đã tìm đại lý hợp tác với công ty hỏi rồi, bây giờ anh ta thực sự không kiếm được hàng có sẵn. Hay là cô đợi một thời gian nhé?"

"Đợi một thời gian thì không còn mới nữa, quay video ra ai xem chứ?" Hoàng Cẩn bĩu môi, vẫy tay: "Thôi, chuyện này nói sau đi."

Lý Kỳ nhìn cô ta uốn éo theo nhân viên quay phim rời đi rồi ngồi xuống chỗ cô ta vừa trang điểm. Anh ta bắt đầu liên lạc với đội thuỷ quân chuyên dìm hàng người khác. Anh ta vừa liên lạc với kẻ cầm đầu thuỷ quân dẫn dắt dư luận, vừa nghĩ đến Diệp Phục Linh.

Trên người Diệp Phục Linh chưa bao giờ có mùi nước hoa nồng nặc, trên người cô chỉ có một mùi hương mận thanh mát, rất dễ chịu.

Càng không có được lại càng muốn có, tâm tư Lý Kỳ lại nghĩ đến những thứ không nên. Lúc anh ta đang miên man suy nghĩ thì tình cờ ngẩng đầu lên, nhìn thấy ngay người mà mình đang nghĩ đến.

Nhưng sao hôm nay Diệp Phục Linh có vẻ trông hơi khác thường? Cô đeo khẩu trang, đi giày bệt, còn khoác thêm một chiếc áo khoác tối màu, khi đi qua các nhân viên khác cũng không nhiệt tình chào hỏi anh Vương anh Lưu như thường lệ.

Buổi sáng gặp nhau trong thang máy, có một khoảnh khắc Lý Kỳ nghi ngờ Diệp Phục Linh đã cặp kè với Kỷ tổng. Nhưng cái tính cách đàn ông thẳng thắn kia của Kỷ Tư Nam thì cả công ty đều biết, vô số người đẹp đã ngã ngựa trước anh ta, khiến người ta khó tin việc Diệp Phục Linh có thể thực sự gặm được khúc xương cứng này.

Anh ta đột nhiên nghĩ ra một cách rất khéo léo để xác minh xem Diệp Phục Linh có thực sự trèo cao hay không. Lý Kỳ khẽ hắng giọng đứng dậy đi về phía Diệp Phục Linh, đặt tay lên vai cô: "Tiểu Diệp, tuần sau có một buổi tiệc rượu, tôi muốn giới thiệu cô với một ông chủ lớn trong giới, cơ hội hiếm có đấy."

Trong lòng anh ta tính toán, nếu Diệp Phục Linh thực sự trèo cao, chắc chắn cô ta sẽ thẳng thừng từ chối thậm chí nói năng bóng gió. Nhưng nếu lúc nãy chỉ là tìm cơ hội mách lẻo với Kỷ tổng thì cô ta sẽ không dám kiêu ngạo như vậy, nhất định sẽ tìm cớ từ chối như thường lệ.

Là nói năng bóng gió hay tìm cớ từ chối? Lý Kỳ như một con rắn đang thè lưỡi, lặng lẽ cuộn mình trong cỏ, chờ đợi sự lựa chọn của Diệp Phục Linh. Nếu là nói năng bóng gió, anh ta còn phải cân nhắc liệu con cáo già như cô ta có đang giở trò hay không, nếu là tìm cớ từ chối, thì có nghĩa là anh ta vẫn có thể tiếp tục so tài với Diệp Phục Linh.

Nhưng anh ta đâu biết, bên trong lớp da này lại là một kẻ khô khan, cứng đầu chính hiệu.

Kỷ Tư Nam đang cảm thấy rất không thoải mái.

Anh biết tiệc rượu này chắc chắn không phải là công việc chính của nghệ sĩ công ty, nhưng anh không biết cuộc sống thường ngày của Diệp Phục Linh là như thế nào. Bản chất kiêu ngạo như anh, không muốn nợ ân tình ai, Diệp Phục Linh vừa giúp anh giữ chân được nhân tài chất lượng cao như Chu Hoàn, anh cũng sẽ nhẫn nại đóng tốt vai trò của Diệp Phục Linh như đã hẹn.

Anh theo bản năng cho rằng, đây thực sự là cơ hội của Diệp Phục Linh.

"Được." Kỷ Tư Nam gật đầu với Lý Kỳ, sau đó tránh anh ta, đi đến ô mà Diệp Phục Linh đã chỉ để lấy cọ trang điểm.

Khi anh bước vào ô, dường như nghĩ đến điều gì, anh lùi lại một bước, quay đầu nhìn Lý Kỳ: "Cảm ơn anh."

Lý Kỳ lập tức ngây người đứng tại chỗ, bàn tay vừa đặt lên vai vẫn còn đang giơ lơ lửng: "…?"