Về việc cập nhật video trang điểm ngày mai, cách mà Diệp Phục Linh và Kỷ Tư Nam cuối cùng bàn bạc ra là làm một video thử màu son. Học trang điểm không phải là chuyện một sớm một chiều, đừng nói đến việc Kỷ Tư Nam có năng khiếu hay không, Diệp Phục Linh cũng không thể thông qua một ngày dạy mà khiến anh ta quay được video trang điểm chất lượng cao. Nhưng thử màu son thì dễ hơn nhiều, chỉ cần học thuộc lời thoại là có thể bắt đầu bình luận, không cần kỹ thuật chuyên nghiệp.
Ý tưởng này còn đến từ Hoàng Cẩn. Diệp Phục Linh luôn có quan hệ tốt với anh chàng dựng phim của công ty, khi Hoàng Cẩn vừa quay xong video thì có người nhắn tin báo luôn cho cô biết Hoàng Cẩn đã làm chủ đề giới thiệu son bình dân, trùng hợp cũng là ngày mai đăng bài.
Diệp Phục Linh là người thù dai, chuyện Hoàng Cẩn tìm người phỉ báng cô ở buổi tiệc tối nọ cô còn chưa tính, cô âm thầm ghi nhớ nhãn hiệu và mã màu của mấy loại hàng bình dân mà Hoàng Cẩn định giới thiệu, định bụng khi mình mua về thử màu sẽ soi mói chê bai một trận.
Đã có chủ ý, Diệp Phục Linh nói với Kỷ Tư Nam: "Chúng ta phải đến Vạn Đô Thành mua một ít son."
"Cô quyết định đi, tôi phối hợp." Kỷ Tư Nam không thích đi dạo phố, cũng rất ít khi đi dạo phố.
Vạn Đô Thành là trung tâm thương mại lớn nhất thành phố Xương Châu, quầy hàng của các nhãn hiệu mỹ phẩm đều có đủ. Vì là chuyện riêng, Diệp Phục Linh do dự một chút: "Chuyện riêng thì chúng ta không cần anh Vương đưa đi nhỉ? Bắt taxi đi?"
"Anh Vương?" Kỷ Tư Nam lúc này mới phản ứng lại người cô nói là Tiểu Vương, gật đầu: "Đến Vạn Đô Thành thì quả thực không cần cậu ấy đưa."
Anh mở điện thoại của mình, tìm ra một số điện thoại được lưu là cô Trương Vạn Đô Thành sau đó đưa điện thoại cho Diệp Phục Linh: "Cô cứ nói, bây giờ cô muốn đi mua đồ."
Diệp Phục Linh làm theo, bên kia gần như bắt máy ngay lập tức, một giọng nữ ngọt ngào gọi Kỷ tổng, xác nhận thời gian địa điểm rồi cúp điện thoại. Hai mươi phút sau, dưới sảnh công ty Diệp Phục Linh đã gặp được cô Trương.
"Kỷ tổng, chuyên viên mua sắm riêng của ngài xin được phục vụ." Cô Trương trẻ đẹp trông khoảng hai mươi tuổi, mặc bộ đồ đen trang trọng, nụ cười ngọt ngào, đứng cạnh một chiếc Cadillac, mở cửa sau xe làm động tác mời.
Nhiệt độ điều hòa trong xe vừa phải, cô Trương đưa cho hai người hai chiếc cốc thủy tinh tinh xảo, trong cốc là nước chanh mát lạnh. Diệp Phục Linh hít một hơi, có chút luống cuống. Cô uống một ngụm nước, cắn môi nhỏ giọng lẩm bẩm với Kỷ Tư Nam đang nhắm mắt dưỡng thần ngồi bên cạnh: "Tôi chỉ mua mấy thỏi son rẻ tiền thôi mà, đây là làm gì vậy?"
"Không sao, cô không mua gì cũng được." Kỷ Tư Nam nhận ra sự bối rối của cô: "Không có chuyện mỗi lần mua sắm phải tiêu tối thiểu bao nhiêu cả đâu."
"Cô ấy sẽ thất vọng chứ?" Diệp Phục Linh nuốt nước chanh, vẻ mặt không tự nhiên.
"Cô ấy sẽ không đâu." Kỷ Tư Nam không muốn nói về chủ đề kỳ lạ này: "À phải rồi, cô và Lý Kỳ có quan hệ tốt nhỉ?"