Mấy ngày nay, cậu muốn cắt đuôi Minh Hi cũng không được. Mỗi lần quay đầu lại, đều có thể thấy một đôi mắt đen láy đang nhìn chằm chằm cậu. Có cái đuôi nhỏ này theo sau, cậu chẳng thể tự học khóa hacker được. Mẹ không thích cậu học tài liệu hacker, nếu bị Minh Hi nhìn thấy, chắc chắn sẽ mách mẹ.
Nhưng bây giờ cậu ra ngoài là vì chuyện khác. Cậu xâm nhập vào hệ thống hậu trường của tập đoàn Phó thị, biết được ông nội cậu - tổng giám đốc Phó thị Phó Nghiệp Thừa chiều nay sẽ tham dự một buổi lễ quyên góp. Trung tâm thương mại đó cách nhà sáu cây số, đi xe buýt mất khoảng hai mươi phút. Mấy ngày nay mẹ nhận thêm mấy công việc, không có ở nhà, đúng là thời điểm tốt để cậu ra ngoài. Nhưng cậu không ngờ tuy mẹ không có nhà nhưng lại xuất hiện Minh Hi, một hòn đá ngáng đường.
Đàm Minh Hi nghiêm túc nói: "Anh trai đi đâu vậy? Em đi với anh."
Cô bé tuyệt đối sẽ không để anh trai đi tìm cha.
Đàm Minh Quân tức giận nói: "Anh chỉ đi siêu thị gần đây mua đồ thôi."
"Mẹ nói khi mẹ không ở nhà, chúng ta không được ra ngoài." Vừa nói, cô bé chủ động tiến lên muốn nắm tay anh trai.
Đàm Minh Quân thấy em gái mấy ngày nay cứng đầu không nghe lời, sự kiên nhẫn đã sớm cạn kiệt. Cậu hất tay Đàm Minh Hi ra, để lại một vệt đỏ nhạt trên mu bàn tay cô bé: "Minh Hi, em thật sự muốn bướng bỉnh như vậy sao? Em thay đổi rồi, chẳng ngoan ngoãn chút nào."
Trước đây Đàm Minh Quân thường ghét bỏ em gái mình vì quá ngốc, ngơ ngác, cậu nói gì cũng tin. Bây giờ cậu lại thấy dáng vẻ ngơ ngác trước đây của em cũng khá tốt.
Mấy ngày nay luôn bị Minh Hi theo dõi, thậm chí còn không cho cậu ra ngoài, Đàm Minh Quân tích tụ một bụng lửa giận, trong đầu cậu hiện lên một tin tức mà hôm qua cậu đã thấy, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu.
Đã đến lúc Minh Hi phải chịu một bài học rồi.
Cậu lạnh lùng liếc nhìn em gái một cái, rồi quay người vào nhà.
Ánh mắt đó khiến Đàm Minh Hi không khỏi lùi lại một bước. Đàm Minh Hi có chút sợ hãi, mu bàn tay vừa bị đánh vẫn còn hơi đau. Trước đây anh trai đôi khi cũng bực bội với cô bé, nhưng sẽ không hung dữ như vậy.
Lời bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp càng bùng nổ.
【A a a, mọi người thấy ánh mắt muốn gϊếŧ người vừa rồi của cậu ta chưa? Thằng nhóc đó chắc chắn đang ấp ủ điều xấu xa.】
【Chắc chắn cậu ta vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn về bên bố nên ghét Minh Hi và Đàm Ni cản trở.】
【Cậu ta sẽ không ra tay với Minh Hi chứ? Minh Hi là em gái ruột của cậu ta mà.】
【Con gái mau chạy đi!】
Hệ thống rất tự giác phát công khai một số bình luận mang tính xây dựng.
Đàm Minh Hi mang vẻ mặt mơ hồ - họ nói anh trai có thể làm hại cô bé sao? Nhưng anh trai đã nói sẽ bảo vệ cô bé và mẹ mà, anh ấy chắc chắn sẽ không nuốt lời đâu.
"Minh Hi."
Trong lúc cô bé ngẩn người, Đàm Minh Quân lại xuất hiện trước mặt cô bé, trong tay còn cầm một cây kẹo mυ'ŧ.
"Anh trai." Giọng Đàm Minh Hi mang theo chút tủi thân.