Đàm Minh Quân càng tức giận hơn! Chỉ cần 10 phút trước mẹ ra khỏi nhà đi tìm cậu thì có lẽ đã chạm mặt cha rồi.
Chỉ thiếu mười phút nữa!
Hôm nay cậu thật quá xui xẻo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cậu đen sầm lại, giọng nói đầy oán hận: "Không biết thằng khốn nào ném trứng thối vào người con."
Tiếc là khu vực này không lắp camera giám sát, nếu không cậu nhất định sẽ xâm nhập vào hệ thống để điều tra kỹ càng.
Đàm Ni vội vàng nói: "Vậy con mau về nhà, rửa sạch trứng thối trên người đi. Mùi này khó ngửi quá, người không biết còn tưởng con vừa lăn một vòng trong thùng rác."
Nếu là bình thường, Đàm Ni chắc chắn sẽ dỗ dành con trai, an ủi cậu. Nhưng nghĩ đến việc con trai muốn nhận cha, còn lợi dụng cả Hi Hi, Đàm Ni không tự chủ được mà nói cậu một câu.
Cô không nhắc đến thì thôi, Đàm Minh Quân còn có thể cố gắng tự an ủi. Vừa nhắc đến chuyện này, cậu càng cảm thấy mùi trên người khó chịu, liền ba chân bốn cẳng chạy về nhà.
Đàm Minh Quân về đến nhà thì thấy Đàm Minh Hi đang xem ti vi. Anh trai vừa bước vào cửa, mùi hôi nồng nặc suýt chút nữa khiến cô bé ngã nhào.
"Anh rơi xuống thùng rác hỏ?" Cô bé bịt mũi nói. Lúc này, cô bé đã quên mất chuyện nửa tiếng trước còn muốn tuyệt giao với anh trai.
Đàm Ni nén cười nói: "Anh con bị người ta ném trứng thối."
Đàm Minh Quân "ầm" một tiếng đóng sầm cửa phòng vệ sinh lại, bên trong nhanh chóng truyền đến tiếng nước chảy ào ào.
Đàm Minh Hi lớn tiếng nói: "Anh dùng sữa tắm của em đi, cái đó thơm lắm!"
Khán giả trên nền tảng nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Đàm Minh Quân, trong và ngoài phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập không khí vui vẻ.
【Thấy Đàm Minh Quân không vui, tôi liền vui vẻ.】
【Ha ha ha, quả trứng thối đó chắc chắn là Đàm Ni ném rồi? Khóe miệng của Đàm Ni còn khó kìm hơn cả AK.】
【Lúc đầu Đàm Ni luôn trốn tránh Phó Hoài Viễn, cũng không nghĩ sẽ quay lại. Nếu không phải Đàm Minh Quân là nội gián, hai mẹ con họ đã trốn ra nước ngoài thuận lợi rồi. Cậu ta còn tưởng mình làm vậy là tốt cho họ, là đang tác hợp cho bố mẹ.】
【Đàm Ni mau dẫn con gái chạy đi, đừng quan tâm đến thằng nhóc mắt trắng Đàm Minh Quân nữa.】
Hệ thống thấy Đàm Minh Quân về, rất căng thẳng nhắc nhở Đàm Minh Hi.
【Hi Hi, tuyệt đối không được để anh trai em biết sự tồn tại của chúng ta đấy. Những thứ em đổi từ chỗ chị, cũng không được lấy ra trước mặt anh trai em đâu.】
Hi Hi nghiêm túc nói chuyện với hệ thống trong đầu.
"Em sẽ không nói cho anh trai biết đâu ạ."
Mẹ đã nói với cô bé rồi, Hi Hi không ngốc mà! Hệ thống đã nói với cô bé hơn năm lần rồi. Chẳng lẽ là vì hệ thống lớn tuổi rồi nên không nhớ được, đành phải lặp lđi lặp lại với cô bé hết lần này đến lần khác? Ừm, cô bé là một đứa trẻ ngoan, phải thông cảm cho người già hay quên.
Thế là Đàm Minh Hi chợt hiểu ra, rất ngoan ngoãn nói với hệ thống: "Không sao đâu, nếu chị không nhớ chuyện này thì em sẽ giúp chị nhớ, nhắc nhở chị!"
Hệ thống: ?
Sao nó cảm thấy nó không hiểu lời Hi Hi nói nhỉ? Có phải nó cũng phải đi học thêm khóa tâm lý học trẻ em, để tránh có khoảng cách thế hệ với bọn trẻ không.
Hi Hi nắm chặt tay: "Em sẽ nhắc nhở chị, để chị nhớ nhắc nhở em là không được nói cho anh trai biết."
Hệ thống cạn lời. Rốt cuộc là ai không nhớ hả!