Hệ thống không ngừng nhắc nhở Đàm Minh Hi.
[Hi Hi, không được tùy tiện tiết lộ sự tồn tại của bọn chị, em phải là đứa trẻ biết giữ lời hứa.]
Trong đầu Đàm Minh Hi hiện lên hình ảnh nhân vật Q nghiêm túc đáp: "Em biết rồi, Hi Hi là đứa ngoan mà. Em sẽ không nói với ai đâu! Em có ngốc đâu!"
Ngay sau đó cô bé nhoẻn miệng cười, ngây thơ nói với mẹ: "Là các chị các anh tốt bụng trên hệ thống nói với con đó!"
"Hệ thống gì vậy?"
Đàm Minh Hi rành rọt: "Tên là Hệ thống tiết lộ 520."
Đàm Ni im lặng: ""Con gái mình bị lừa rồi sao? Nghe cứ như chuyện viễn tưởng không đáng tin."
Hệ thống và khán giả cũng "câm nín" trước màn tự tố giác của cô bé.
Vài giây sau, giọng hệ thống đầy phẫn nộ: [Hi Hi, em đã hứa với chị mà!]
Đàm Minh Hi ngay thẳng, giọng đầy tin tưởng: "Em có nói với ai đâu, mẹ đâu phải người ngoài."
Đàm Ni tròn mắt, con bé đang nói chuyện với ai vậy?
Đàm Minh Hi bụm miệng, mình lỡ nói ra rồi sao?
Đàm Ni xoa thái dương, mặt nghiêm túc: "Hệ thống trên người Hi Hi phải không? Chúng ta có thể nói chuyện được không?"
Trên đời làm gì có bữa trưa miễn phí, thứ này bám lấy con gái cô thì không biết Hi Hi sẽ phải trả giá thế nào. Với Đàm Ni, điều quan trọng nhất chính là hai đứa con do cô tự tay nuôi dưỡng.
...
Đàm Minh Quân vẫn đợi cha ruột Phó Hoài Viễn bên ngoài.
Tưởng Phó Hoài Viễn lấy đồ trang sức xong sẽ ra ngay, ai ngờ chờ mãi không thấy.
Nhưng cậu bé không thiếu kiên nhẫn.
Chờ gần nửa tiếng, cuối cùng cậu cũng thấy Phó Hoài Viễn bước ra.
Cậu định chạy tới giả vờ tìm em gái.
Bỗng một quả trứng thối bay tới, dính đầy mặt cậu. Mùi hôi thối xộc lên mũi khiến Đàm Minh Quân choáng váng.
Á à! Trứng thối từ đâu ra? Tên khốn nào ném vậy?
Gớm quá! Muốn nôn quá!
Vốn là người sạch sẽ, cậu bé suýt phát điên, khuôn mặt giống Phó Hoài Viễn méo mó.
Phó Hoài Viễn chưa tới gần đã ngửi thấy mùi kinh tởm.
Ông ta quay đi, giọng khinh bỉ: "Thật xui xẻo. Đừng để đứa trẻ đó lại gần."
Đừng để mùi hôi ám vào món đồ trang sức dành cho cho người trong lòng.
Chữ "xui xẻo" như trái núi đè lên Đàm Minh Quân. Cậu tức giận: "Ai đã phá hỏng cuộc gặp gỡ đầu tiên với cha vậy?"
Trong góc khuất, Đàm Ni thở phào: "May mà kịp thời!"
Cô không muốn ném trứng thối vào con trai nhưng không còn cách nào khác. Cô biết với tính con mình, chắc chắn cậu không muốn xuất hiện trước mặt cha trong tình trạng này. Về nhà cô sẽ tắm rửa thơm tho cho cậu.
Biết con gái bị ràng buộc bởi hệ thống không rõ lai lịch, phản ứng đầu tiên của Đàm Ni là hủy liên kết. Cô không tin vào chuyện tốt đẹp từ trên trời rơi xuống.
Nhưng ngay bước đầu đã gặp khó khăn. Chỉ Hi Hi có thể giao tiếp với hệ thống. Theo lời con bé, hệ thống không thể hủy liên kết cho đến khi thu thập đủ năng lượng. Muốn có năng lượng phải hoàn thành nhiệm vụ, thay đổi vận mệnh một số người.
Từ những lời lộn xộn của con gái, cô nắm được từ khóa quan trọng. Hệ thống và khán giả dường như biết trước tương lai gia đình cô.
Đàm Minh Quân - Con trai cô yêu quý - muốn trở về với cha ruột, thậm chí lừa Hi Hi đi chạm trán Phó Hoài Viễn. Trước sự giàu có của Phó gia, cô hoàn toàn bất lực, chỉ có thể nhìn hai con bị mang đi.
Dù sao cô cũng không thể để chuyện đó xảy ra. Sau khi dặn dò Hi Hi không được tiết lộ hệ thống với anh trai, Đàm Ni vội đến ngăn cản con trai.
Trong lúc vội vàng, cô chỉ nghĩ ra cách ném trứng thối. Ban đầu định dùng lá rau hư nhưng hôm nay may mắn lại gặp được cửa hàng định vứt trứng hỏng.
Gặp lại Phó Hoài Viễn khiến Đàm Ni nhớ lại ánh mắt ghê tởm đầy bạo lực của ông ta sáu năm trước. Cô cắn chặt môi, mắt thoáng nỗi sợ hãi. Mãi đến khi xe ông ta khuất dạng cô mới thả lỏng người.
Đàm Minh Quân đứng nguyên chỗ cũ, giận dữ lấy khăn giấy lau mặt. Nhưng mùi hôi vẫn không tan.
Cậu nhìn ra đường, chiếc Rolls-Royce của cha đã biến mất. Giờ ông ta đang mang đồ trang sức đến cho người phụ nữ kia để chúc mừng sinh nhật chăng? Ông ta thật tận tâm với cô ta. Khi xâm nhập hệ thống, cậu thấy viên đá quý đó được mua với giá 20 triệu.
Mẹ cậu thật ngốc, đã có hai đứa con là vũ khí lợi hại nhưng lại vì cái gọi là "thanh cao" mà xa lánh cha, khiến cả nhà sống khổ sở.
Nghĩ vậy, cậu càng oán hận.
"Quân Quân, sao con lại bẩn thế này?" Giọng nói dịu dàng vang lên.
Đàm Minh Quân ngẩng đầu, thấy mẹ đang nhìn mình đầy lo lắng. Dưới ánh nắng, khuôn mặt cô càng thêm tái nhợt.