Hạ Miên không có gì nổi bật, chỉ có tự hiểu lấy mình là cô giỏi nhất.
Cô tự biết vị trí của mình ở đâu, cho nên sự yêu thích của cô chỉ giữ ở trong lòng, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện thổ lộ.
Cuộc sống của hai người là hai đường thẳng song song, cô học năm nhất, hắn đã là sinh viên năm cuối. Để kiếm đủ tiền trang trải học phí, mỗi ngày ngoài thời gian lên lớp ra cô đều đi làm thêm không sót buổi nào. Vài tháng cứ thế trôi qua cho đến một ngày cô làm việc quá sức, cứ thế ngất xỉu ngay trên đường đến lớp.
Mà không biết là trùng hợp hay là do ý trời sắp đặt, Hạ Miên lại ngã ngay vào lòng bạch mã hoàng tử của đời mình.
Người đỡ lấy cô chính là Tần Dục.
Hắn đưa cô đến phòng y tế, Hạ Miên phải truyền một chai nước biển mới từ từ tỉnh lại.
Lúc cô mở mắt ra, người đầu tiên cô nhìn thấy chính là hắn. Tần Dục vẫn y như lần đầu tiên cô gặp, hắn mặc áo sơ mi trắng phẳng phiu, trên người có mùi nước hoa thoang thoảng, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hắn không chỉ đưa cô đến phòng y tế mà còn giúp Hạ Miên xin nghỉ một buổi học. Cô vô cùng biết ơn bởi vì giảng viên dạy môn này cực kỳ khó tính, chỉ cần vắng một buổi thôi là đã bị trừ điểm rất nặng, đó là lý do vì sao mà cho dù sốt cao cô cũng phải lết mình đến lớp.
Hạ Miên vừa ngạc nhiên vừa lắp bắp nói cảm ơn hắn. Tần Dục vô cùng dịu dàng, không chỉ hỏi han sức khoẻ của cô, mà sau khi biết lý do tại sao cô lại làm việc quá sức, hắn còn rất tốt bụng đề nghị tìm cho cô một công việc mới.
Đương nhiên là Hạ Miên vội vàng từ chối, cô và hắn không có mối quan hệ gì, chuyện của cô cũng không nên làm phiền đến hắn. Nhưng Tần Dục chỉ cười nhẹ một tiếng, tốt bụng nói: "Anh là hội trưởng hội sinh viên, sinh viên nào gặp khó khăn anh đều có trách nhiệm giúp đỡ."
Hạ Miên không biết phải đáp lại lời này thế nào. Sau này cô mới biết là hội sinh viên thực sự có một hòm thư nhờ vả, mà hắn chính là người lập ra.
Sau ngày hôm đó, Tần Dục giới thiệu cho cô một công việc gia sư cho người quen. Một ngày Hạ Miên chỉ cần làm việc khoảng hai tiếng buổi tối là đã kiếm được số tiền bằng ba công việc làm thêm của cô cộng lại. Cô không chỉ đủ chi phí để chi trả tiền học, mà còn có thêm một khoản dành dụm nho nhỏ.
Hạ Miên thật sự rất biết ơn hắn.
Vì là người trung gian giới thiệu, thỉnh thoảng Tần Dục lại nhắn tin hỏi cô công việc dạo này thế nào. Hạ Miên cảm thấy hắn không chỉ tốt bụng mà còn rất tinh tế, có trách nhiệm. Chính vì vậy mà tình cảm cô dành cho hắn càng lúc càng lớn.