Beta Xinh Đẹp Vạn Nhân Mê Bị Cuốn Vào Tu La Tràng Tại Học Viện Quân Sự

Chương 11

Đám Beta khác nhìn cậu bằng ánh mắt kiểu “cậu điên rồi à?”, Thời Bắc Thuần cũng trông vô cùng lo lắng, đến cả giáo quan cũng ngẩng đầu khỏi bảng thành tích, nhìn Nguyên Việt chăm chú.

Còn đám Alpha thì như nghe được trò cười lớn nhất trên đời — lập tức cười ầm lên:

“Beta kia điên rồi à? Quên mất lần trước bị Bố Lý Kỳ Tư đánh thảm đến thế nào sao?”

“Tôi bảo rồi mà, Bố Lý Kỳ Tư đánh người đừng có mạnh quá, giờ thì hay rồi, đánh đến ngu người rồi đấy.”

“Lạ ghê, đi học thực chiến mà còn gặp chuyện thú vị như này cơ đấy!”

...

Tiếng cười nhạo và chế giễu của đám Alpha không dứt bên tai, nhưng Nguyên Việt hoàn toàn không để tâm. Cậu chỉ nhìn Bố Lý Kỳ Tư, hỏi: “Cậu có dám cược không?”

Bố Lý Kỳ Tư nhìn Nguyên Việt trước mặt — rõ ràng vẫn là gương mặt đó, vẫn là dáng vẻ vô tội dễ bắt nạt, vẫn là người từng bị hắn ta ức hϊếp mà không dám lên tiếng. Nhưng giờ lại như biến thành người khác. Dù sao cũng tốt, Nguyên Việt bây giờ còn thú vị hơn kẻ im lặng ngày xưa nhiều.

Bố Lý Kỳ Tư cười toe toét: “Được thôi, cược thì cược. Nhưng nếu cậu thua, tôi sẽ cho cậu biết hậu quả của việc kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi là gì!”

Ánh mắt hắn ta đảo một vòng từ trên xuống dưới người Nguyên Việt. Dù không đến mức trắng trợn, nhưng cũng khiến Nguyên Việt cực kỳ khó chịu. Cậu không nhiều lời, trực tiếp ra tay.

Bố Lý Kỳ Tư thấy Nguyên Việt lao tới thì khinh thường nhếch môi, giơ tay đỡ lấy một cách tùy tiện — một Beta thì có thể có bao nhiêu sức lực? Trình độ của Nguyên Việt, hắn ta chẳng rõ sao? Đừng tưởng bày ra bộ dạng nghiêm túc thì giỏi thật đấy.

Nhưng giây kế tiếp, tất cả mọi người có mặt đều chấn động — Bố Lý Kỳ Tư không những không đỡ nổi cú đấm kia, còn bị đánh lùi mấy bước.

“Ủa? Mắt tôi có hoa không vậy? Vừa rồi là sao?”

“Beta này ăn thuốc tăng lực à? Không thì sao có thể đẩy lui Bố Lý Kỳ Tư? Sức đâu mà lớn thế?”

“Thác Nhân Bỉ, cậu nói gì đi chứ? Cậu từng xử thằng nhóc đó cùng Bố Lý Kỳ Tư còn gì, chẳng phải rất yếu à?”

Bị gọi tên, mặt Thác Nhân Bỉ sầm xuống, chẳng nói câu nào. Ngược lại, mấy Beta luôn trốn tránh bên lề thì mắt sáng rực như thấy được hy vọng. Ngay cả gương mặt mấy người luôn lãnh đạm cũng bắt đầu lộ ra nét sống động.

Chỉ một đòn đã mở ra thế trận.

Thời Bắc Thuần đứng bên cạnh, sắc mặt từ sững sờ chuyển thành phức tạp khó tả. Có lẽ ngoài bản thân anh ta ra, chẳng ai biết anh ta đang nghĩ gì.

Mà tâm điểm cả sân — Bố Lý Kỳ Tư lúc này lắc mạnh bàn tay tê rần, ánh mắt có phần trống rỗng. Một cú như thế sao có thể là của thằng “gà mờ” kia? Hắn ta không tin! Tuyệt đối không tin!

Nguyên Việt không quan tâm hắn ta tin hay không. Khi Bố Lý Kỳ Tư còn đang đắm chìm trong cơn sốc thì cậu đã áp sát, tốc độ nhanh đến mức không ai kịp phản ứng, chân dài quét ngang, trực tiếp quật ngã Bố Lý Kỳ Tư.

Lần này thì cả sân im phăng phắc. Biểu cảm lạnh tanh của giáo quan cũng đã thay đổi.

Nguyên Việt nhìn Bố Lý Kỳ Tư ngã sõng soài trên đất, cười nhạt: Tiểu tử, trước khi xuyên tới đây ông mày tập võ từ nhỏ, đối phó một Alpha mới vào trường như mày chỉ là chuyện nhỏ. Hôm nay để mày thấy một Beta bình thường không có tin tức tố lợi hại cỡ nào.

Cậu có ký ức còn sót lại của nguyên chủ nên nắm khá rõ thực lực đám Alpha hống hách này. Đó là lý do vì sao cậu tự tin như vậy ngay từ đầu.

Nhưng Bố Lý Kỳ Tư không phải kẻ dễ bị đánh bại như vậy. Hắn ta lập tức bật dậy phản công. Hồi nãy hắn ta chỉ bị bất ngờ bởi màn “lột xác” đột ngột của Nguyên Việt chứ không hề yếu đến mức bị đánh gục dễ dàng.

Nguyên Việt cũng đã lường trước, nhanh chóng đỡ đòn. Bố Lý Kỳ Tư không phải tay mơ — nếu không cũng chẳng thể ngang ngược như thế ở Barten. Dù vậy, cậu vẫn có lý do để tự tin. Từ nhỏ học võ cùng chú, từng đánh cướp giúp cảnh sát ngoài đường, kỹ năng thực chiến tuyệt đối không phải trò đùa.

Nhưng chính khi giao chiến với Bố Lý Kỳ Tư, cậu mới thật sự cảm nhận rõ sự chênh lệch thể chất giữa Alpha và Beta trong thế giới ABO này. Cú đấm mà theo tiêu chuẩn người thường không có gì đáng ngại, nhưng khi trúng thật lên người mới thấy lực lượng Alpha đáng sợ đến thế nào — đó là sự khác biệt sinh lý khiến nhiều Beta sợ hãi từ bản năng.

“Tôi không biết cậu học kỹ năng thực chiến ở đâu, nhưng Beta vẫn là Beta thôi. Sức mạnh sinh ra đã thua kém Alpha. Cậu có cố gắng cỡ nào cũng vô ích!”