Beta Xinh Đẹp Vạn Nhân Mê Bị Cuốn Vào Tu La Tràng Tại Học Viện Quân Sự

Chương 10

Đúng như Nguyên Việt dự đoán, Bố Lý Kỳ Tư chọn cậu. Nhưng cậu không hiểu vì sao hắn ta lại muốn đổi thứ tự.

Thực ra đổi thứ tự cũng không phải chuyện gì lớn. Dù lý do mà Bố Lý Kỳ Tư đưa ra nghe có vẻ qua loa, giáo quan vẫn gật đầu đồng ý. Sau đó, Thác Nhân Bỉ và Ross cũng y như thường lệ, mỗi người chọn một Beta. Hai Beta bị chọn sắc mặt lập tức trắng bệch.

Sau khi chọn xong bạn đấu, mọi người liền tản ra bắt đầu khởi động. Nguyên Việt đang xoay khớp tay chân thì Bố Lý Kỳ Tư đột ngột tiến đến, ghé sát tai cậu, dùng âm lượng chỉ đủ hai người nghe được mà nói: “Đồ gà mờ, khởi động cái gì mà khởi động, hôm nay cứ chờ mà xem.”

Nói xong, hắn ta hừ lạnh một tiếng đầy ác ý rồi bỏ đi.

Nguyên Việt không hiểu hắn ta có ý gì. Trước giờ không phải Bố Lý Kỳ Tư luôn coi thường mình, đến liếc một cái cũng không buồn hay sao? Sao hôm nay còn phải cố tình ra oai trước giờ đấu?

Mãi đến khi tiết huấn luyện bắt đầu, Thác Nhân Bỉ và Ross bước lên sân đấu, Nguyên Việt mới hiểu được — hôm nay Bố Lý Kỳ Tư là muốn thị uy, muốn phá hỏng tâm lý cậu.

Thác Nhân Bỉ và Ross ra tay cực nặng. Tuy chưa vượt quá giới hạn của tiết huấn luyện, nhưng hai Beta kia hoàn toàn không phải đối thủ, đây rõ ràng là một cuộc hành hạ đơn phương. Ngồi ở rìa sân, Nguyên Việt vẫn có thể nghe thấy tiếng xương khớp lệch vị trí vang lên rợn người.

Tiết thực chiến có giới hạn thời gian, chưa đến giờ thì không ai được can thiệp. Dù hai Beta kia có nhận thua, Thác Nhân Bỉ và Ross cũng không dừng tay, ngược lại còn hưng phấn hơn.

Nguyên Việt có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt của Bố Lý Kỳ Tư vẫn khóa chặt vào cậu từ đầu đến cuối — chắc hắn ta muốn thấy nét sợ hãi trên mặt cậu. Mỗi hiệp đấu kéo dài mười phút kết thúc, Thác Nhân Bỉ và Ross đều đồng loạt quay đầu nhìn cậu — ánh mắt lộ rõ sự châm chọc và ác ý. Không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả màn này là để nhắm vào cậu.

Trước đây, việc Bố Lý Kỳ Tư và đồng bọn bắt nạt Beta bình thường chỉ tồn tại trong ký ức của nguyên chủ, Nguyên Việt chưa từng thực sự trải qua, cũng không cảm nhận được. Nhưng lúc này, cậu đang chân chính đối mặt với ác ý tàn nhẫn của bọn họ.

“Cặp tiếp theo: Bố Lý Kỳ Tư Clive và Nguyên Việt.”

Giọng nói lạnh lùng của giáo quan vang lên bên tai. Ngay giây sau, vài Alpha bắt đầu ồn ào cổ vũ, ánh mắt đầy hứng thú, chuẩn bị xem trò vui — xem Nguyên Việt bị Bố Lý Kỳ Tư đánh cho bò dậy không nổi, thêm một đề tài cười đùa khi trà dư tửu hậu.

Không biết từ lúc nào, hai bàn tay của Nguyên Việt đã siết chặt thành nắm đấm. Cậu cảm thấy thân thể mình hơi run lên — không phải vì sợ, mà vì tức giận.

Cậu cảm thấy đám Alpha cao ngạo kia trong tiềm thức vốn không coi Beta bình dân như cậu là con người, mà điều đó thì cậu không thể chấp nhận.

Cậu nhìn sang hai Beta vừa bị đỡ xuống đài, rõ ràng là không thể tự đi được, chắc chắn phải vào phòng y tế.

Thời Bắc Thuần đứng cạnh cậu nói: “Cậu cúi đầu một chút trước Bố Lý Kỳ Tư đi, nếu không kết cục của cậu còn thảm hơn hai người kia.”

Nguyên Việt lập tức ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Thời Bắc Thuần, từng chữ từng chữ nói: “Lần này cúi đầu, vậy lần sau thì sao? Hơn nữa, cúi đầu là sẽ được tha sao? Hai người vừa rồi chẳng lẽ không van xin họ?”

Nói xong, Nguyên Việt đẩy Thời Bắc Thuần sang một bên, bước thẳng lên sàn đấu. Mà Thời Bắc Thuần vẫn đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt đầy ngơ ngác bởi lời nói và ánh mắt khi nãy của Nguyên Việt.

“Đồ gà mờ, hôm nay có van xin cũng vô dụng đâu. Tôi nhịn lâu rồi, hôm nay nhất định phải phát tiết cho sướиɠ tay!”

Bố Lý Kỳ Tư đứng ở đầu bên kia sàn đấu, vẻ mặt thảnh thơi, tùy tiện lên tiếng. Hai trận đấu trước không thể nhìn thấy biểu cảm hoảng sợ trên mặt Nguyên Việt khiến hắn ta không hài lòng, giờ hắn phải trút hết lên người thật.

Nguyên Việt mỉm cười nhẹ: “Không van xin. Nhưng hôm nay tôi muốn đánh cược với cậu một ván.”

“Cược á?” Bố Lý Kỳ Tư không ngờ Nguyên Việt không những không sợ còn đòi cá cược, lập tức cảm thấy thú vị: “Muốn cược gì?”

“Cược ai thắng ai thua. Nếu cậu thắng, tôi mặc cậu xử lý. Nhưng nếu tôi thắng, tôi muốn cậu công khai xin lỗi tất cả Beta mà cậu từng bắt nạt!”

Nguyên Việt nói to rõ ràng, khiến cả sân đều nghe thấy.