Đường Uyển Tình quyết định hôm nay phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai sẽ dùng trạng thái tinh thần sung mãn nhất để đi công lược nam chính.
Chiến lược của cô rất đơn giản, không hề có ý định ảo tưởng để nam chính cao cao tại thượng yêu mình. Cô quyết định phải thể hiện thật tốt lòng “trung thành” của đàn em dành cho đại ca, như thế cũng có thể kiếm được thiện cảm.
Tình yêu thì đừng mơ tưởng nữa. Dù có muốn mơ tưởng thì cũng là cô suy nghĩ quá nhiều rồi. Người kia chính là nam chính lạnh lùng vô tình, ngay cả nữ chính cũng chẳng thể nào lấy lòng được anh, cô – một nữ phụ pháo hôi – chỉ có thể càng thảm hơn mà thôi.
Cô đầy nhiệt huyết nằm xuống thảm yoga làm một cái chống đẩy… Rồi khó khăn bò dậy, cái thứ hai làm không nổi nữa.
Đường Uyển Tình tiêu hao hết chút sức lực vừa có, nằm vật trên ghế sofa nghỉ ngơi. Bối cảnh gia đình của nguyên chủ nói tốt cũng được mà nói không tốt cũng chẳng sai.
Cô là thiên kim thật sự nhưng bị ôm nhầm, thiên kim giả lại chính là nữ chính trong nguyên tác. Trong truyện, nguyên chủ vốn không được cha mẹ thương yêu, không chỉ cha mẹ nuôi thờ ơ lạnh nhạt với cô, mà ngay cả cha mẹ ruột của cô cũng hoàn toàn chẳng thèm để ý tới.
Nguyên chủ từng khóc lóc, từng làm loạn, nhưng họ chỉ nói cô đừng gây sự vô cớ nữa. Trong khi đó, nữ chính đứng bên cạnh không ngừng vừa khóc vừa xin lỗi. Cha mẹ ruột và cha mẹ nuôi thì vừa dùng ánh mắt trách móc cảnh cáo nguyên chủ, vừa nhẹ nhàng an ủi nữ chính.
Ngay cả những người họ hàng như anh chị họ cũng đều thiên vị nữ chính. Chỉ cần nữ chính có chút không vui, họ lập tức chất vấn nguyên chủ, hỏi cô có phải lại nói gì khiến nữ chính tổn thương hay không.
Nguyên chủ đối với điều này vô cùng thất vọng và đau lòng, nhưng lại không cam tâm cứ thế dâng tình yêu thương của cha mẹ cho nữ chính. Cho đến khi, vì ái mộ nam chính, cô không muốn bất kỳ người phụ nữ nào khác tiếp cận Hoắc Tư, nên đã ra tay hãm hại những cô gái có ý định tiếp cận anh, từ đó đắc tội không ít nhân vật quyền quý.
Vào đêm xảy ra chuyện, nguyên chủ từng gọi điện thoại cầu cứu cha mẹ ruột của mình, nhưng gọi mấy cuộc vẫn không có ai bắt máy. Trong truyện từng viết rõ rằng, vào lúc ấy cha mẹ ruột, cha mẹ nuôi cùng các anh chị họ đều đang tổ chức tiệc sinh nhật cho nữ chính, không ai để ý tới cuộc điện thoại cầu cứu của cô.
Bình thường, nguyên chủ vẫn thường xuyên gọi điện thoại cho họ. Vì muốn củng cố vị trí trong gia đình, nguyên chủ đã không tiếc vứt bỏ lòng tự trọng để lấy lòng bọn họ. Đáng tiếc, chẳng có ai thật lòng đặt cô vào trong tim cả.
Đêm tổ chức tiệc sinh nhật cho nữ chính, cũng chính là ngày nguyên chủ qua đời.
Đường Uyển Tình khẽ thở dài một tiếng. Nguyên chủ dùng mọi cách để lấy lòng gia đình ruột thịt nhưng chỉ nhận về sự coi thường, bên cha mẹ nuôi thì cũng chẳng khá hơn là bao.
Chỉ có duy nhất một người em họ, diện mạo có phần giống nguyên chủ, thi thoảng sẽ hỏi cô có đủ tiền tiêu không. Cho dù nguyên chủ nói đã đủ, cậu ấy vẫn lặng lẽ chuyển thêm tiền cho cô, sợ cô chỉ đang mạnh miệng.
Lần này, người em họ bị nguyên chủ quấn lấy mãi không thôi nên mới miễn cưỡng đồng ý giúp cô, nhưng trong lòng cậu ấy vốn cũng chẳng có chút hy vọng nào. Cậu chỉ muốn để cô đυ.ng phải tường rồi sẽ biết quay đầu.
Trong nguyên tác, đêm xảy ra chuyện, cậu em họ này đang ở nước ngoài. Khi nhận được điện thoại thì nguyên chủ đã tắt thở rồi.