Sau Khi Xuyên Thành Đàn Em Nữ Cải Nam Trang Của Nam Chính, Tôi Bị Nam Chính Nhắm Trúng Rồi!

Chương 5

Đường Uyển Tình quyết định sẽ không liên hệ gì với người của Đường gia nữa. Về phần cha mẹ nuôi, thái độ của họ đối với nguyên chủ từ nhỏ vốn là chỉ cần không chết đói là được. Hiện tại họ không quan tâm tới cô thì càng tốt, coi như cô là trẻ mồ côi đi. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, cô có thể sống lâu hơn.

Vừa nghĩ đến việc mình có thể tiếp tục sống sót, Đường Uyển Tình lập tức cảm thấy khí thế từ đan điền tràn khắp tứ chi, mở tivi, bật chương trình ca nhạc sôi động, vừa nhảy nhót vừa hào hứng làm bài thể dục phát thanh: “Hây ha! Hây ha!”

Hệ thống buồn chán nhìn cô nhảy nhót cả ngày, chẳng khác nào một cây hài sống động.

Sáng sớm hôm sau, Đường Uyển Tình dán lên chiếc yết hầu giả, quả nhiên là đồ mua với giá cao, nhìn rất chân thật.

Ban đầu cô định mặc chiếc áo bó ngực mà nguyên chủ đã chuẩn bị từ trước. Trong phòng có điều hòa mát lạnh nên cô chẳng hề cảm thấy nóng.

Vừa ra khỏi cửa, cửa còn chưa kịp khép lại, cô đã không chút do dự quay ngược vào trong. Lúc nãy vừa mới bước ra ngoài, lập tức một luồng khí nóng đã đập thẳng vào mặt. Làm đàn em thì tất nhiên phải chạy tới chạy lui, mặc áo bó ngực rồi thêm một chiếc áo đen bên ngoài thế này, chắc chắn sẽ khiến cô nóng tới mức nổi rôm mất thôi.

Cô trở lại phòng ngủ, cởi chiếc áo bó ngực ra, thay bằng một lớp băng quấn ngực thoáng khí, sau đó mặc chiếc áo đen vào, đến trước gương kiểm tra lại một lượt. Thân hình nóng bỏng lúc này đã được che kín bên dưới lớp áo đen rộng thùng thình.

Xác nhận không có vấn đề gì, Đường Uyển Tình liền ra khỏi cửa, bắt xe đến biệt thự của nam chính Hoắc Tư. Vì sợ đến muộn, cô đành tự bỏ tiền túi ra trả tiền xe, trong lòng xót xa tự hỏi không biết có được thanh toán lại không.

Dĩ nhiên, cô cũng chỉ dám nghĩ thầm trong lòng mà thôi…

Sau khi trả tiền xong, cô đi bộ đến trước cửa lớn của biệt thự. Nhân viên bảo vệ đứng gác ở cửa nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt, hỏi: “Cậu tới đây làm gì?”

Đường Uyển Tình kéo kéo vạt áo, khí thế mười phần đầy đủ đáp lại: “Tôi là người hai ngày trước đến ứng tuyển làm vệ sĩ, hôm nay tới nhận việc.”

Bảo vệ: “?” Anh ta dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô từ đầu tới chân. Với cái tay chân nhỏ nhắn, gầy yếu này mà đòi làm vệ sĩ? Thật sự nghiêm túc à?

Quan trọng nhất là cô còn ứng tuyển thành công nữa chứ! Anh bảo vệ lập tức bắt đầu sinh ra suy nghĩ âm mưu, nghi ngờ không biết có phải Hoắc tiên sinh chuẩn bị làm chuyện gì lớn hay không…

“Đưa thẻ công tác đã làm xong của cậu cho tôi xem nào.”

Đường Uyển Tình đưa thẻ công tác ra cho anh ta xem. Bảo vệ xác nhận kỹ càng thẻ là thật, rồi mới trả lại cho cô.

Nhận lại thẻ công tác, cô ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước qua khu vực cây xanh. Năm phút sau, xung quanh ngoài cây cối ra thì cũng chỉ còn mỗi hồ nước, căn biệt thự này rốt cuộc lớn tới mức nào đây?

Phía sau truyền tới tiếng động cơ xe điện tham quan chạy từ từ, Đường Uyển Tình dừng bước chân, quay đầu nhìn xe tham quan.

Thanh niên áo đen lái xe nhận ra cô, anh chính là đội trưởng vệ sĩ hôm trước bị Lý Vạn “mua chuộc”, liền dừng xe lại.