Nàng Tiên Cá Bé Bỏng Ở Tinh Tế

Chương 3: Chăm sóc trứng Nhân Ngư

Khi lớp vỏ trứng trơn tuột chạm vào lòng bàn tay anh, trái tim Bạch Tu như tan chảy ra. Dù nó còn chưa nở nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy bé con này thật sự rất đáng yêu!

Kede đứng bên cạnh thúc giục: “Cậu tránh ra xem nào, để tôi thử với!”

Bạch Tu làm như điếc không nghe thấy. Anh sờ quả trứng một lúc rồi kéo Kede ra khỏi phòng tắm.

Kede bĩu môi khinh bỉ: “Đây là trứng do tôi phát hiện ra đấy nhé! Giờ đến chạm vào cậu cũng không cho là sao? Sao cậu keo kiệt thế!”

Bạch Tu chẳng thèm để ý, anh chỉ nhìn thời gian trên quang não rồi nói: “Bao lâu nữa mới cập bến?”

Kede ước lượng: “Nhanh nhất cũng mất một ngày. Nhưng tôi đoán với cái tính lề mề của tên quý tộc nhỏ đó, kiểu gì cũng phải mất ngày rưỡi.”

Bạch Tu đẩy thẳng Kede ra ngoài cửa, anh nói thẳng thừng: “Cậu đi nói chuyện với tên quý tộc nhỏ kia đi, tôi muốn giờ này ngày mai phải xuống được tàu.”

Rầm! Tiếng cửa đóng lại!

“Này! Tôi đâu phải cấp dưới của cậu! Cái kiểu ra lệnh đầy hiển nhiên như thế là sao hả?”

Kede bất mãn chửi đổng vài câu ngoài cửa nhưng cuối cùng anh ấy vẫn phải cần mẫn đi thúc ép tên quý tộc nhỏ kia.

Biết sao giờ, từ nhỏ đến lớn anh ấy đã quen với cái thói ngang ngược đó của Bạch Tu rồi. Thôi kệ, nể tình anh khó khăn lắm mới tìm được cụng cưng thế này, anh ấy không thèm chấp nhặt với Bạch Tu nữa!

Tâm trạng của anh ấy khá tốt, anh ấy vừa ngân nga một giai điệu vui vẻ vừa đi về phía phòng y tế.

Trong toàn bộ Hệ Ngân Hải, có hàng nghìn hành tinh lớn nhỏ khác nhau. Trong đó, hành tinh Vikasai là hành tinh chủ lớn nhất và phồn hoa nhất của Hệ Ngân Hải. Trên hành tinh chủ, đâu đâu cũng là quý tộc, chỉ là quý tộc cũng có phân chia cấp bậc mà thôi.

Trong toàn Hệ Ngân Hải, việc phân chia cấp bậc vô cùng nghiêm ngặt. Dân thường là tầng lớp thấp kém nhất, là một nhóm người bình thường không có bất kỳ dị năng nào, thậm chí tuổi thọ cũng không dài bằng quý tộc.

Mỗi một tập thể được phong làm quý tộc đều có ít nhất một điểm hơn người, họ cũng có thể xin Liên Bang thăng cấp.

Suốt hàng ngàn năm nay vẫn không có gì lay chuyển được họ, dù gì thì uy nghiêm của các quý tộc lớn không thể bị thách thức.

Mà gia tộc Blake là một trong ba gia tộc lớn trong giới quý tộc. Chưa cần nói đến thân phận dòng chính, chỉ một người thuộc dòng phụ thôi cũng có thể ra lệnh cho một quý tộc nhỏ làm việc.

Thế nên, cho dù trong lòng Kasso có bất mãn đến đâu nhưng bề ngoài, anh ta vẫn phải vâng vâng dạ dạ, không dám trái lời, cũng không dám không đáp ứng mọi yêu cầu của Kede!

Không chỉ vậy, Kasso còn phải làm đến khi đạt đến mức độ khiến Kede hài lòng, nếu không chỉ một chút sơ sẩy, sự nghiệp quý tộc của bản thân anh ta có thể chấm dứt.

Một ngày lặng lẽ trôi qua. Trong khi hành khách trên du thuyền còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, Bạch Tu và Kede đã ngồi trên phi thuyền và bay về hành tinh chủ.

Chỉ mất nửa ngày, họ đã về đến nhà.

Bạch Tu cẩn thận đặt quả trứng Nhân Ngư trong lòng vào nước. Anh mở quang não và gọi bác sĩ chuyên môn.

Không bao lâu sau, Lacey đã vội vã chạy tới.

Nhìn thấy Bạch Tu, anh ấy kính cẩn cúi người: “Ngài Bạch Tu, xin lỗi ngài, tôi đến muộn. Xin hỏi trứng Nhân Ngư ở đâu ạ?”

Lacey là một người đàn ông trẻ tuổi tóc vàng. Tuy dị năng của anh ấy chỉ thiên về trị liệu nhưng thân phận lại là quý tộc hạng hai, vì thế không thể xem thường được.

Lúc Bạch Tu ôm quả trứng ra, Lacey đã lấy dụng cụ kiểm tra từ trong thiết bị lưu trữ không gian ra.

Nhìn quả trứng trong lòng Bạch Tu, anh ấy kinh ngạc thốt lên: “Quả trứng này đẹp thật đấy!”

Anh ấy nhẹ nhàng đón lấy quả trứng Nhân Ngư và dùng dị năng để cẩn thận vỗ về nó. Sau đó, anh ấy lại kinh ngạc nói: “Sức sống của quả trứng này thật ngoan cường, lại còn rất khỏe mạnh!”

Anh ấy kích động nói với Bạch Tu: “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một quả trứng Nhân Ngư khỏe mạnh như vậy đấy!”

Trong lòng Bạch Tu cũng dâng lên một nỗi kích động, môi anh mấp máy nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu.

“Anh kiểm tra thêm một chút đi.”

“Vâng ạ.” Lacey kính cẩn đáp.

Anh ấy đặt quả trứng vào trong máy kiểm tra. Thiết bị trên hành tinh chủ tiên tiến hơn nhiều so với các hệ hành tinh khác, thông tin kiểm tra cũng hoàn chỉnh hơn.

Lacey cẩn thận xem xét thông tin trên máy, sau khi đảm bảo không bỏ sót điều gì, anh ấy mới kính cẩn lên tiếng: “Thưa ngài Bạch Tu, tuy không kiểm tra được tuổi của trứng Nhân Ngư này nhưng tôi có thể khẳng định rằng, chỉ cần trứng Nhân Ngư này hấp thụ đủ dinh dưỡng, nó có thể nở bất cứ lúc nào.”

Bạch Tu nhướng mày: "Anh chắc chứ?"

Lacey nghiêm túc gật đầu.

"Vậy tôi nên làm gì?"

Lacey ôm quả trứng ra khỏi thiết bị và đưa nó cho Bạch Tu. Anh ấy nói: "Tôi sẽ lập một danh sách, ngài cứ mua theo đó là được."

Bạch Tu gật đầu: "Được, làm phiền anh rồi."

Lacey mỉm cười: "Không phiền đâu ạ, tôi rất mừng cho ngài."

Cuối cùng Kede cũng tìm được cơ hội chen vào: "Lacey này, anh phải cảm ơn tôi cho tử tế đấy nhé. Nếu không phải nhờ có tôi, đại nhân nhà anh biết tìm đâu ra một quả trứng Nhân Ngư như thế này!"

Lacey vừa lập danh sách vừa cười nói với Kede: "Vậy thì thật sự cảm ơn ngài Kede rồi. Tôi cũng sẽ lập một danh sách cho vợ của ngài, để chuẩn bị cho việc sinh nở của cô ấy."

Kede gật đầu: "Thế thì tốt quá rồi. Bác sĩ nhà chúng tôi so với cậu đúng là kém xa!"

Lacey chỉ cười nhẹ mà không nói gì. Vài phút sau, anh ấy đã lập xong hai bản danh sách. Sau khi đưa cho họ, anh ấy liền chào tạm biệt.

Bạch Tu có chút không nỡ khi đặt quả trứng vào nước, sau đó anh cùng Kede đi mua sắm những thứ cần thiết.

Dù gì thì suốt hơn một ngày qua, anh chưa từng rời mắt khỏi quả trứng. Ban ngày, khi trứng ngâm trong nước, anh luôn ngồi bên cạnh canh giữ; ban đêm, anh lại ôm ấp nó vào lòng cùng nhau ngủ.

Nghĩ đến lời Lacey nói, chỉ cần đủ dinh dưỡng là trứng có thể nở khiến lần đầu tiên, trong lòng anh dâng lên cảm giác nôn nóng khó tả.

Anh vội vã kéo Kede ra cửa. Trên con phố vắng vẻ, đâu đâu cũng là điểm dịch chuyển. Chỉ cần chạm vào nút ánh sáng gần nhất, hai người họ đã xuất hiện trên một đường phố sầm uất.

Người qua kẻ lại rất tấp nập. Hai người vừa xuất hiện đã thu hút ánh nhìn của phần lớn mọi người, bởi dù sao trên hành tinh chủ, cả hai đều là nhân vật nổi tiếng.

Một người là con cháu dòng chính của gia tộc Blake, người còn lại là thủ tịch số một của Hội đồng Liên Bang – Đều là những nhân vật chỉ cần dậm chân một cái cũng đủ khiến hành tinh chủ rung chuyển!

Ban đầu họ còn tưởng mình nhìn nhầm, đến khi nhìn kỹ lại thì người đã biến mất từ lâu. Những người nhìn thấy còn tưởng mình bị ảo giác!

Lúc này, hai người đã đến cửa hàng sầm uất nhất, trên tấm biển hiệu chỉ có hai chữ Nhân Ngư cực lớn.

Nơi đây bao gồm tất cả mọi thứ có liên quan đến Nhân Ngư. Cả một tòa nhà thương mại cao khoảng mười tầng này, toàn bộ sản phẩm bên trong đều dành cho Nhân Ngư.

Vừa vào trong, hai người đã tách ra mua sắm. Kede đi đến quầy chuyên bán đồ cho Nhân Ngư mang thai, còn Bạch Tu thì đến khu vực chuyên về chăm sóc trứng Nhân Ngư.

Trong tòa nhà này, người ra người vào đều là quý tộc, không có lấy một dân thường nào. Không phải nơi này có hạn chế về cấp bậc, mà là đồ vật ở đây, dân thường có muốn cũng không mua nổi.

Bên trong đều là những vật dụng tốt nhất dành cho Nhân Ngư, chủng loại cũng vô cùng đa dạng. Bạch Tu dựa theo danh sách Lacey đưa, anh lấy đủ không thiếu một món nào.

Thanh toán xong, Bạch Tu mới hay biết mớ chai lọ kia ngốn hết tận 20 triệu tinh tệ!

Vậy mà, anh chẳng hề nhíu mày lấy một cái. Chỉ cần đồ có tác dụng, tiền bạc với anh chẳng là gì.

Bên kia Kede cũng đã mua đồ xong. Anh ấy ném đồ vào vòng tay trữ vật rồi nói với Bạch Tu: "Tôi phải về xem Elise đây. Mấy ngày nữa tôi sẽ cùng Elise qua thăm bé trứng."

Bạch Tu gật đầu: "Ừ."

Qua hai điểm dịch chuyển, Bạch Tu đã về đến nhà. Anh ôm quả trứng Nhân Ngư từ trong nước ra, lau khô rồi đặt lên giường.