Ta Từ Địa Ngục Trở Về, Ban Cho Chúng Tuyệt Vọng

Chương 3: Nạn nhân đầu tiên

Trần Sở đưa ra 1 số bức ảnh của hiện trường cùng với 1 bảng thông tin về nạn nhân hướng về phía tôi.

“Cháu xem những thứ này đi. Đây là một số thứ đã có ở hiện trường.”

Tôi nhìn vào những bức ảnh trên bàn rồi đánh mắt khó hiểu về phía Trần Sở.

Như thể hiểu được ý của tôi, ông ấy liền giải thích: “Vụ án lần này e là có liên quan tới cháu rồi. Hiện trường vụ án rất giống với bộ truyện mà cháu đã từng đưa cho ta xem. Ta cũng hỏi Kỳ Niên rồi, bộ truyện đó của cháu đang rất nổi.”

Ông ấy dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Có lẽ hung thủ đã lấy ý tưởng đó mà thực hiện.”

Tôi vừa gật gật đầu với ông ấy, vừa chú ý tới những tấm ảnh bỏ ở bên tay phải của Trần Sở.

Trong lúc bọn họ không để ý, tôi đã nhanh tay chụp lấy những tấm ảnh kia mà lật lại.

Ngay lập tức những hình ảnh kinh tởm đập vào mắt. Tôi vội vàng xoay người đi hướng khác, tay bịt miệng lại cố gắng không bộc lộ cảm xúc.

Tên La Phúc thấy vậy liền chế giễu: “Đã yếu mà còn tỏ vẻ thông minh.”

Tôi liếc ánh mắt sắc bén về phía hắn như cảnh cáo, hắn chột dạ lảng tránh đi chỗ khác.

Mà Kỳ Niên lại ở bên cạnh vỗ lưng tôi an ủi: “Không sao chứ? Đã cố tình bỏ xa rồi mà còn táy máy làm gì?”

Tôi liền phản bác: “Gì chứ? Có ai nói tớ là không được lật nó lên đâu. Với lại, không nhìn thì sao biết được có giống hay không?”

Thấy tình hình căng thẳng, đội trưởng Trần lên tiếng hòa giải: “Là lỗi của tôi, hai đứa đừng cãi nhau nữa.”

Rồi Trần Sở quay sang tôi hỏi: “Thế nào tiểu Thất, có giống không?”

Tôi quay lại nhìn những bức ảnh chụp xác nạn nhân, hiện trường vụ án dần dần hình thành trong đầu tôi.

Trong căn phòng xa hoa kia bây giờ chẳng khác gì một lò mổ ngập trong vũng máu cả. Trên mặt sàn trắng kia, những mảnh thi thể bị cắt vụn đỏ chói nằm rải rác khắp nơi.

Đầu của nạn nhân bị chặt lìa khỏi cổ, rồi sau đó bị 1 vật sắc nhọn nhỏ đâm xuyên từ dưới cổ lên trên đỉnh đầu. Luồng 1 sợi dây qua rồi treo lủng lẳng lên trên đèn chùm bên trên, những giọt máu đỏ tươi rơi tí tách xuống sàn.

Đôi mắt của nạn nhân mở trừng trừng, như thể trước khi chết đã thấy thứ gì đó vô cùng đáng sợ. Thậm chí một bên mắt bị hung thủ tàn nhẫn lôi ra.

Ruột gan cũng bị lôi ra rồi treo lên cây thông gần đó, như thể là 1 vật trang trí.

Những mảnh xương được hung thủ xếp thành dòng chữ: “Tên thứ nhất.”