Cũng vì thế Hứa Trì mới cố ý đăng kí weibo, số lượng fans tích góp đã lên tới mấy chục nghìn người.
Lúc này, Lăng Vũ nhìn chằm chằm thông báo khuyến mại đặc biệt kia, nhìn hai chữ “Phù Sơ” quen thuộc, đại não bị cồn làm cho tê liệt mãi mới nhớ ra, đây là bút danh của Hứa Trì.
Hứa Trì vừa mới cập nhật weibo, chỉ có một tấm hình.
Lăng Vũ click mở, phóng to lên, phát hiện Hứa Trì đăng biển hiệu của một quán bar tên là Dị Độ.
Quán bar?
Trong đầu Lăng Vũ bay nhanh vòng vòng, quán bar này nằm ở nơi nào trong thành phố Di Giang.
Đáng tiếc, anh chẳng có chút manh mối nào.
Anh click mở bình luận lên, phát hiện mới chỉ vài phút ngắn ngủi đã có hơn trăm cái rồi. Fans bên dưới hân hoan vui sướиɠ chúc mừng Hứa Trì cuối cùng cũng chịu update weibo rồi.
Lăng Vũ lật xem những bình luận đó, thông qua từng con chữ anh có thể cảm nhận được những người này hưng phấn tới mức độ nào. Trong đống bình luận nhan nhản, có một cái thu hút được sự chú ý của anh.
“Phù Sơ đại đại đang ở Tấn Thành sao? Quán bar này tôi từng tới rồi này, bầu không khí ở đây được phết.”
Dưới bình luận này đã có người rep mới ngay, vô cùng náo nhiệt.
“Oa, đúng lúc tôi cũng ở Tấn Thành đây. Giờ tôi phải đi ngay, đi đu idol thôi, xin chữ ký.”
“Phù Sơ đại đại chờ tôi với!”
“Ôi, đáng tiếc ghê, không biết Phù Sơ đại đại trông như thế nào nhỉ? Gặp cũng chưa chắc đã nhận ra.”
“Kệ đi, đi check in trước rồi tính.”
Hứa Trì cũng không trả lời bình luận của fans, Lăng Vũ thoáng nhìn qua ip của Hứa Trì, đúng là đã đổi sang tỉnh khác.
Anh không ngờ Hứa Trì lại về Tấn Thành. Rõ ràng Hứa Trì đã từng nói, ở Tấn Thành không có bất kỳ thứ gì khiến cậu lưu luyến cả, thế tại sao lại quay về? Cảm giác khủng hoảng khó lòng giải thích đột nhiên bùng lên, Lăng Vũ nắm di động, chợt đứng bật dậy, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Hứa Trì tới nơi như quán bar này. Lúc trước cậu chỉ nhìn thấy quán bar trong những tác phẩm điện ảnh, cậu vẫn thường cho rằng ở quán bar nhất định sẽ rất ồn. Nhưng tới lúc thật sự đặt chân vào trong đó mới phát hiện ra loại ầm ĩ này gãi đúng chỗ ngứa lắm.
Bên cạnh đều là người xa lạ nhưng trên mặt họ đều treo nụ cười tươi. Ai nấy đều mặc quần áo xinh đẹp, trang điểm kỹ càng. Mọi người đều trút bỏ phiền não trong cuộc sống xuống, đi tới nơi này chỉ muốn cuồng hoan một trận.
Hứa Trì chen chúc trong đám đông giữa sàn nhảy, lắc lư theo từng điệu nhạc, hòa cùng đám đông đang high hết mình.
Lăng Vũ, ly hôn, ba mẹ… hết thảy phiền não cứ như thể được bỏ lại phía xa xa, giờ phút này, trong mắt Hứa Trì chỉ có ánh đèn lập lòe bảy sắc cầu vồng và những ca sĩ vũ công đang cuồng nhiệt trình diễn trên sân khấu.
Thì ra lúc không để tâm bản thân mình là ai, bộc lộ cảm xúc một cách trực tiếp nhất lại khiến người ta cảm thấy hân hoan tới vậy.
Trên sân khấu, ca sĩ chính có ngoại hình cool ngầu đẹp trai bá cháy đang cầm mic la lớn: “Tối nay chúng ta không say không về!”
Đám người hoan hô hò reo một trận, bọn họ nâng cao ly rượu trong tay, hét lớn: “Không say không về!”
“Không say không về!”
*
Trình Tiến làm hướng dẫn viên vô cùng tận tâm, hai ngày nay cậu ấy dẫn Hứa Trì đi tới rất nhiều nơi. Ngoài tới check in tại những tòa kiến trúc du lịch mới nổi cậu chàng còn dẫn Hứa Trì tới những con phố mà hồi đi học bọn họ thường xuyên đi qua.
Hôm nay lúc chạng vạng, Trình Tiến nói trong quán của bọn họ có chương trình, vô cùng náo nhiệt, mời Hứa Trì cùng đến chơi.
Vì để Hứa Trì yên tâm, Trình Tiến còn đảm bảo: “Đó là địa bàn của mình, sạch sẽ lắm, không có mấy chuyện dơ bẩn xấu xa kia đâu. Chúng mình chỉ vui chơi đơn thuần thôi, nếu cậu không thích, tới lúc đó chúng ta lại đổi chỗ khác.”