Cậu Hứa Quyết Định Ly Hôn Rồi

Chương 14: Lăng Vũ tìm đến

Hai ngày này, ban ngày Hứa Trì thả lỏng vui vẻ bao nhiêu, buổi tối trở lại khách sạn khi chỉ còn một người cậu lại càng cô đơn khủng hoảng bấy nhiêu. Cậu sợ hãi những lúc đêm dài, sợ bản thân mình sẽ không tự chủ được nghĩ tới Lăng Vũ, càng sợ bản thân mình sẽ mềm lòng quay đầu lại.

Cho nên, cậu đồng ý luôn.

Bởi vì là lần đầu tiên đến một nơi như quán bar, Hứa Trì có chút không thoải mái, Trình Tiến đi lên kéo cậu hòa nhập vào sàn nhảy.

Dần dà, Hứa Trì cũng bị cảm nhiễm cảm xúc và bầu không khí xung quanh mình, cậu cũng thả lỏng theo, không còn cứng ngắc như lúc mới đến nữa. Thậm chí cậu còn có thể hòa theo âm nhạc, nhịp trống mà đong đưa thân mình.

Rất nhanh, Trình Tiến bị nhân viên gọi đi mất. Hứa Trì đã hoàn toàn dung nhập vào bầu không khí ở quán bar. Lúc Trình Tiến bảo cậu chàng có việc cần phải đi một lát, Hứa Trì chỉ vẫy vẫy tay, bảo cậu chàng cứ đi bận việc của mình đi.

Bên ngoài trời giá rét, trong quán bar lại ấm áp vô cùng. Hứa Trì cởϊ áσ khoác ra, chỉ mặc áo lông cổ cao bên trong. Áo lông màu trắng tinh dưới ánh đèn lập lòe chiếu ra đủ loại sắc thái rực rỡ.

Nhảy mệt rồi Hứa Trì mới rời khỏi sân khấu. Cậu đi tới trước quầy bar, gọi bartender cho cậu một ly rượu.

Lúc Trình Tiến rời đi còn cố ý dặn dò bartender, bảo anh ấy hỗ trợ để ý một chút tới Hứa Trì. Nếu gặp được tình huống gì bất thường thì phải gọi cho cậu ấy đầu tiên.

Bartender biết Hứa Trì là bạn của ông chủ, tối nay vừa bước vào cửa ông chủ đã giới thiệu người này cho anh ấy ngay.

Bartender liếc mắt một cái là có thể nhận ra tính cách của Hứa Trì và ông chủ nhà mình khác nhau một trời một vực. Hứa Trì cho người ta cảm giác ôn hoa nhưng xa cách. Chỉ là dung mạo của cậu vô cùng tốt, là kiểu người mà người ta chỉ cần liếc mắt một cái sẽ có hảo cảm luôn.

Bartender trò chuyện với Hứa Trì đôi câu.

Lúc này trên sân khấu ca sĩ đã đổi sang một bản tình ca da diết chậm rãi, rất nhiều người đã rời khỏi sân khấu, tìm về chỗ ngồi của mình nghỉ ngơi. Hứa Trì đứng trước quầy bar trò chuyện với bartender. Dáng vẻ cậu rất thả lỏng, ý cười bên môi nhàn nhạt.

Trong lúc nói chuyện, bartender đã pha chế xong đồ uống, Hứa Trì vươn tay định nhận lấy, bên cạnh đột nhiên có một bàn tay to lớn, khớp xương rõ ràng vươn tới, đón lấy ly rượu đem đi.

Không chỉ có Hứa Trì, đến cả bartender cũng ngẩn cả người.

Hứa Trì xoay người lại, lúc nhìn thấy người tới, đáy mắt cậu hiện lên chút bất ngờ.

Lại là Lăng Vũ.

Tại sao anh lại biết cậu đang ở đây?

Rất nhanh Hứa Trì đã nghĩ thông, hẳn là trạng thái update weibo kia của cậu.

Lúc Hứa Trì và Lăng Vũ vừa mới ở bên nhau, mỗi lần đến một địa phương mới hay được thưởng thức một món ngon mới, vào một cửa hàng mới, Lăng Vũ đều sẽ chụp ảnh lưu lại. Lúc đó anh nói đợi bọn họ về già rồi, những bức ảnh chụp này đều là những hồi ức trân quý về tình yêu của bọn họ.

Cách nói này nghe qua đã thấy lãng mạn vô cùng. Hứa Trì bị ảnh hưởng bởi Lăng Vũ cũng bắt đầu chụp ảnh lưu lại tình yêu của bọn họ. Nhưng kể từ lúc nào, bắt đầu chỉ còn một mình cậu lưu lại đây?

Và bắt đầu từ khi nào, khi cậu mở album ảnh lên, lại mờ mịt phát hiện ra, giữa hai người bọn họ chẳng có gì để lưu lại nữa?

Hứa Trì có thể tìm được đáp án cho những câu hỏi này, nhưng cậu không làm như vậy.

Bắt đầu tìm kiếm chứng cứ Lăng Vũ không còn yêu cậu nữa trong dòng ký ức dài miên man vô tận kia là chuyện quá đau đớn.