"Đúng rồi Ba Ra, lúc nãy cậu lao lên nhìn ngầu cực kỳ luôn ấy!" [Bóp Hông Một Cái] vừa đi vừa nói, liền tới bên [Ba Ba], người vừa hồi phục sau khi uống Hồng dược do Ivan chế tạo.
"A ha ha, thật sao?" [Ba Ba] rõ ràng là kiểu người không cưỡng lại được những lời khen ngợi, vừa nghe liền sờ cổ ngượng ngùng cười toe toét: "Không có khoa trương vậy đâu ha ha."
"Nhưng mà lúc ấy cậu đang nghĩ gì vậy?" [Bóp Hông Một Cái] có phần tò mò, "Tôi còn tưởng cậu sẽ mất mạng thật, suýt quên mất đây chỉ là trò chơi. Cậu thích Ivan đến vậy sao?"
[KPI Đều Biến Đi] khoanh tay đứng bên cạnh, tiện thể thuận miệng nói: “Tôi dám cá con nhỏ này lúc đó đầu óc trắng trơn, chẳng nghĩ được gì đâu."
[Ba Ba] cũng không phản bác: "Thật ra thì, nói thể nào nhỉ... game này cũng quá chân thật rồi."
"Lúc ấy mình cứ nghĩ Ivan là người thật, nên mới lao tới cứu cậu ấy."
Cô cười ngượng: "Thấy có người sắp gặp nguy hiểm, không kịp nghĩ gì, cơ thể cứ thế mà lao đến."
[KPI Đều Biến Đi] hừ một tiếng, nhưng biểu cảm lại tỏ ra không bất ngờ gì với tình tình này của bạn thân.
[Bóp Hông Một Cái] thì hơi ngẩn người, rồi bật cười, vỗ vỗ bả vai [Ba Ba]: "Cậu đúng là người đáng để kết giao đấy! Sao tôi không gặp cậu sớm hơn chứ!"
"Ấy, đau đau đau, nhẹ tay thôi Đại Hông!!" [Ba Ba] ra vẻ kêu to: "Định mưu sát cha già của cậu đây à?!"
[KPI Đều Biến Đi] từ tốn nói chen vào: "Con bé này chỉnh cảm giác đau dưới 10% đấy. Tất cả là diễn thôi."
[Ba Ba] lập tức bày ra biểu tình nhăn nhó khi bị bạn mình bán đứng.
[Bóp Hông Một Cái] vừa cười vừa quàng tay ôm cổ [Ba Ba], sự chênh lệch chiều cao giữa hai người khiến cô gần như bị nhấc bổng khỏi mặt đất: "Sau đợt đánh Boss này, chúng ta lập bang hội riêng đi, chiến tiếp cùng nhau luôn!"
[KPI Đều Biến Đi] còn chưa kịp từ chối thì đã nghe thấy anh chàng tóc vàng điển trai đang đi tới lên tiếng: "Cô học bắn cung ngoài đời sao? Vừa nãy động tác giương cung của cô cực chuẩn luôn!"
[KPI Đều Biến Đi]: “...”
[Ba Ba] cuối cùng cũng gỡ được tay [Bóp Hông Một Cái] đang quàng trên cổ mình, hít sâu một hơi rồi đáp: "Đúng vậy, cậu ấy thật sự..."
"Ba Ra!" [KPI Đều Biến Đi] mặt đỏ ửng, vội ngắt lời: "Chỉ là sở thích bình thường mà thôi."
"Còn chuyện lập bang hội, hiện tại vẫn chưa phải lúc. Để sau hẵng tính."
[Ba Ba] liếc nhìn bạn thân một cái, khẽ cụp mắt, nhích nhích bàn chân chủ động lùi ra xa khỏi [Bóp Hông Một Cái], hắng giọng nói: "Dù sao thì chúng ta cũng giải quyết Boss xong rồi, nói trước chuyện sau này cũng được mà."
"Mình không có hứng thú lắm với vụ đó, đi tìm Ivan đây, hai người cứ nói chuyện tiếp đi."
Nói rồi, cô tung tăng chạy về phía thiếu niên tóc đen đang trò chuyện với [Thủy Vô Nguyệt].
Có lẽ vì hình ảnh [Ba Ba] trúng độc lúc trước vẫn còn để lại ấn tượng quá lớn, nên [Thủy Vô Nguyệt] lúc này đang tranh thủ hỏi Ivan về các loài thực vật đặc biệt trong rừng để tránh tình huống tương tự lặp lại.
Ivan không chút do dự đáp ứng, liền đem quyển sách tham khảo cho [Thủy Vô Nguyệt] mượn.
Nhìn thấy [Ba Ba] tiến lại gần, Ivan lập tức tỏ vẻ lo lắng: "Người lữ hành này, hình như tôi nghe thấy tiếng kêu của cô khi nãy... vết thương lại tái phát chăng?”
[Ba Ba] xua tay: "Chỉ là con cái nghịch ngợm làm tổn thương trái tim người cha già này thôi, không sao cả."
Thấy thiếu niên tóc đen nghiêng đầu, vẻ mặt hơi ngơ ngác, [Ba Ba] bật cười khúc khích: "Ivan, lúc nãy tôi cứu cậu đó nha, có phần thưởng gì cho tôi không?"
[Thủy Vô Nguyệt] bên cạnh có chút cạn lời: "…Chuyện đó mà cũng nói thẳng ra được hả?"
[Ba Ba] giả vờ thần bí: "Cậu không hiểu đâu."
Có lẽ vì cùng nhau trải qua trận chiến sinh tử, nên đội hình 30 người trước kia vốn khá rời rạc giờ đây trở nên thân thiết hơn nhiều, thoát nhìn đã có dáng dấp của một team thật sự.
Theo thiết lập nhân vật, Ivan tất nhiên không thể quá nhiệt tình với người chơi, nhưng cậu vẫn mỉm cười dịu dàng: "Thấy người lữ hành trông hoạt bát như vậy, tôi cũng yên tâm phần nào."
"Còn phần quà... cho tôi thêm chút thời gian được không? Vì có vài nguyên liệu hiện giờ vẫn còn thiếu."
[Ba Ba] thật ra không cần phần thưởng gì cả. Nhưng vì cảm thấy trò chơi này quá chân thật, cô cảm thấy với tính cách của Ivan, nếu được cứu mà không làm gì đáp lại, chắc chắn trong lòng sẽ thấy áy náy. Nên cô chủ động mở lời tạo cơ hội cho cậu.
Nghe được Ivan hứa hẹn [Ba Ba] vui vẻ reo lên: "Quá được luôn!"
"Ivan định tự làm quà đấy hả? Tôi mong chờ lắm đó nha!"
Không hiểu sao, [Thủy Vô Nguyệt] người đứng bên cạnh nhìn một màn tương tác giữa hai người này, lại có cảm giác rằng, trong mắt NPC kia đang ánh lên thứ tình cảm rất... từ ái?
[Thủy Vô Nguyệt] mặt ngoài vẫn lạnh lùng, yên lặng quay mặt nhìn ra chỗ khác.
Hai người này, rốt cuộc ai mới là "Ba Ba" đây?
Sau khi trở về làng, dân làng thấy cả đội ai nấy đều lấm lem, ban đầu họ còn hoảng hốt lo lắng. Nhưng nhìn kỹ lại thì không thấy vết thương nào cả, bà A Nhã mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhiệm vụ lần này tuy mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần, nhưng cảm giác hoàn thành thì đúng là cực kỳ thỏa mãn. Cả đội được dân làng sắp xếp cho nghỉ ngơi, rồi lần lượt đăng xuất khỏi game.