Thanh máu của Boss dần tụt xuống từng điểm một. Thấy vậy, tinh thần cả nhóm người chơi tăng vọt, càng thêm phấn khích, gào rú không kém gì bầy sói: “Ngao! Xông lên!!!”
Thậm chí, bình luận trong buổi phát sóng trực tiếp cũng liên tục cổ vũ cho các người chơi.
[Ba Ba] lúc này cũng đang xem stream, dù sao thì cơ thể cô vẫn bị debuff khóa cứng, không thể động đậy.
[Đại Hông cố lên! Trái đấm phải đấm! Báo thù cho Ba Ba!]
[AAA trận chiến đã mắt quá! Chị gái tóc dài kia có phải ngoài đời từng học bắn cung không vậy?! Bắn chuẩn quá! Lợi hại!]
[Nhìn kìa, Ivan đang dùng tư thế bế công chúa để bế Ba Ba giúp A Thủy và cô gái tóc dài kìa!]
[Cái gì?! NPC vậy mà không đứng im một chỗ, lại còn biết giúp đỡ người chơi?! Không hổ là game thực tế ảo, thế này cũng chi tiết quá rồi!]
Trong lúc mọi người còn đang máu lửa, một mũi tên của [KPI Đều Biến Đi] bắn tới, đâm trúng ngay cổ sói đầu đàn!
Nhìn thấy thanh máu đỏ rực chỉ còn một phần mười, đạt đến mức “máu giấy*” khiến [Bóp Hông Một Cái] sực tỉnh:
(*) máu giấy: lượng máu thấp, có thể dễ dàng tiêu diệt.
“Mịa nó chứ, đây là thực tế ảo! Đâu cần nhìn chăm chăm thanh máu như chơi game thường đâu, cứ nhắm vào cổ mà chém thôi!” Anh ta không nhịn được chửi tục, cao giọng hừng hực khí thế.
Sói đầu đàn ngã xuống, những con sói còn lại như rắn mất đầu cũng bắt đầu dao động, từng con từng con lui dần ra phía sau.
Hiện tại, gần như không ai còn nguyên vẹn. Mọi người đều mang đầy vết thương, quần áo cũng trở nên đẫm mồ hôi, hơi thở hồng hộc. Nhìn về phía thiếu niên tóc đen [Bóp Hông Một Cái] mới bất tri bất giác nhớ đến yêu cầu trước đó của Ivan.
Anh ta cúi đầu nhìn vết thương sâu hoắm do vết cào để lại ở bụng mình, rồi lại nhìn dòng debuff “Chảy máu” và thanh máu cứ giảm không ngừng, liền có chút xấu hổ, gượng cười: “Ivan, giờ phải làm gì bây giờ?”
Với tốc độ mất máu này, anh ta có thể sẽ phải quay về điểm hồi sinh bất cứ lúc nào. May mà trước đó đã dùng khá nhiều bình máu – loại thuốc mang tên “Hồng dược” do Ivan pha chế. Với NPC thì đó chỉ là dược phẩm thông thường, nhưng với người chơi, mỗi bình “Hồng dược” tăng được tận 500 HP*, quả là vật phẩm cực kỳ quý giá.
(*) HP: viết tắt của Hit Points hoặc Health Points, hiểu đơn giản là "máu" hay "sinh lực, khi HP về 0 coi như mất mạng.
Ivan trong lòng cạn lời: Bây giờ mới nhớ đến tôi sao?
Trên mặt thiếu niên tóc đen lộ ra vẻ hoảng loạn thấy rõ: “Bà A Nhã từng nói, những người trước đây ban đầu cũng chỉ bị thương ở tay, nhưng cuối cùng vẫn không qua khỏi vì mất máu quá nhiều...!”
“Để tôi... tôi thử tìm xem gần đây có loại thảo dược cầm máu hữu hiệu nào không...” NPC dẫn đường luống cuống đến mức khiến người chơi cũng cảm thấy hơi cắn rứt lương tâm.
[Thủy Vô Nguyệt], người cũng đang đầy thương tích, mở lời: “Không chừng là do độc tố của bầy sói. Thường thì gần cây độc sẽ mọc thuốc giải, hay là... để tôi giải phẫu sói đầu đàn thử xem?”
Những người chơi khác và khán giả đang xem livestream: “...”
[Trời má, đỉnh thật sự!]
[Đến giờ vẫn không biết streamer chủ yếu quay cảnh thiên nhiên tên A Thủy này ngoài đời thật làm nghề gì...]
[Bóp Hông Một Cái] cũng không nhịn được kêu một tiếng: “A Thủy à…”
“Ý tôi là dùng kỹ năng phân tích trong game ấy, các cậu nghĩ đi đâu vậy?” [Thủy Vô Nguyệt] bật cười, bất lực. “Chẳng lẽ không ai muốn nhặt phần thưởng rơi ra từ Boss hả?”
Được nhắc nhở, tất cả người chơi lập tức nhìn về phía thi thể Boss. Xác sói đầu đàn trơ trọi vốn chẳng phát sáng gì cả, nhưng trong mắt đám người ở đây lại như tỏa ra hào quang chói lọi.
Sau khi đánh bại quái, phần thưởng đâu? Không có phần thưởng thì có vật liệu hay trang bị gì không?
Ivan được lời nhắc nhở của [Thủy Vô Nguyệt] đánh thức, thiếu niên tóc đen cần thận đặt [Ba Ba] trong ngực nằm xuống mặt đất, không quên đỡ gáy để cô nằm thoải mái hơn.
[Ba Ba] đang xem phát sóng xúc động đến mức muốn rơi nước mắt. Nếu không phải vì bất cẩn chưa uống Hồng dược, lại thêm debuff từ độc tố Tử Đằng Châu trúng phải trước đấy, cô đã có thể tự mình cảm nhận sự dịu dàng của NPC này rồi!
Ivan ơi, đáng yêu quá, Ba Ba yêu cậu!
Cô thấy Ivan tiến đến thi thể sói đầu đàn, đột nhiên nhận ra điều bất thường trên người cậu.
Tóc của Ivan màu đen rối nhẹ, dài đến ngang vai. Cậu thường cột lên thành một chiếc đuôi lỏng lẻo trên đầu, các sợi tóc nhỏ thường xõa ra che đi chiếc lông vũ màu đen ánh kim cài trên tóc.
Nhưng ngay lúc này, ánh kim từ chân chiếc lông vũ bắt đầu lan dần, phủ lấy toàn thân nó. Sau đó, ánh sáng lập lòe ánh lên, cô nhận thấy từng đợt sương đen từ thi thể sói đầu đàn như bị hút vào đó.
Một giây sau, ánh kim đó liền biến mất, không biết có phải ảo giác hay không, [Ba Ba] cảm thấy màu đen của chiếc lông vũ như đậm hơn trước.
Thi thể của Boss mang đến không ít vật phẩm cho người chơi: Da lông có thể làm quần áo hoặc bán lấy tiền, thịt thì dùng để chế biến đồ ăn giúp tăng chỉ số thuộc tính, móng vuốt có thể đem bán.
“Cứ tưởng sẽ có phần thưởng hoành tráng hơn chứ... đúng là đánh giá cao thôn tân thủ này rồi.” Một người chơi khẽ than thở.
Cả nhóm vẫn còn đang lo về debuff thì theo thời gian, hiệu ứng chảy máu bắt đầu biến mất. Vết thương cũng không còn rỉ máu nữa, ngay cả Ivan cũng tỏ rõ sự kinh ngạc. Có vẻ cậu vẫn đánh giá thấp sức mạnh của người chơi rồi.
Ở nơi không ai chú ý, chiếc lông vũ trên tóc cậu tự hồ phần ánh kim lại càng trở lên ít đi.
Debuff đã hết, cả nhóm liền vui vẻ chia nhau tài nguyên thu thập được.
Khi [Ba Ba] lần nữa tỉnh lại, người duy nhất đang chờ bên cạnh... lại là NPC dẫn đường.
[Ba Ba]: Đau lòng thật sự, đúng là đám người tàn nhẫn!
Nhưng khi thấy thiếu niên tóc đen kia vừa nhìn thấy cô tỉnh lại liền nở nụ cười rạng rỡ, [Ba Ba] cũng không nhịn được mỉm cười đáp lại:
“Ivan! Tôi trở lại rồi đây!”
“Chào mừng trở lại, người lữ hành!” Thiếu niên cong mắt cười, trong đôi mắt xám ánh lên niềm vui thuần khiết: “Cô không sao là tốt rồi!”