Bầy sói hoang dã luôn có một con thủ lĩnh đầu đàn, đây là con sói được công nhận là mạnh nhất, thông minh nhất trong bầy.
Khi lãnh địa bị xâm phạm, thủ lĩnh sẽ lập tức dẫn dắt đàn sói nhắm đến kẻ xâm nhập mà nó cho là mối đe dọa. Mục tiêu của chúng là nhắm vào nơi yếu hiểm nhất của đối phương.
Đôi mắt sói màu lục sáng quắc khóa chặt vào thiếu niên tóc đen đang được bảo vệ giữa vòng vây do người chơi tạo nên. Máu tươi trào ra không chỉ châm ngòi cho cơn giận của người chơi, mà còn đánh thức bản năng săn mồi dữ dội của bầy sói!
“Gào!!!”
Một tiếng tru rền vang xé toạc không khí. Thủ lĩnh đàn sói ra lệnh tấn công, từ trong bóng tối dày đặc của rừng rậm, những bóng dáng thoát ẩn thoát hiện với cặp mắt đằng đằng sát khí ngày càng tiến gần, rồi bất chợt cả bầy sói đồng loạt tràn ra!
Dã thú vốn không có vũ khí, nhưng móng vuốt và răng nanh sắc bén chính là công cụ gϊếŧ chóc tàn nhẫn. Trận chiến lần này khác hẳn với những trận đấu thường thấy trong game, ở đây, người chơi cảm nhận được rõ rệt mối đe dọa bao trùm sinh mạng mình, đến mức có người gần như quên mất sự thật: Đây chỉ là một trò chơi thực tế ảo.
[Bóp Hông Một Cái] siết chặt chuôi kiếm trong tay. Thân thể bầy sói so với anh ta tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều.
Trong mọi trò chơi, mỗi khu vực đều có phân chia cấp độ. Khi ở thôn tân thủ, quái cấp 10 trở xuống đã là mối đe dọa. Nhưng với người chơi cấp 90, quái cấp 10 chẳng khác gì rau dưa, tiện tay là có thể tiêu diệt.
Còn hiện tại, tất cả ngươi chơi tại đây vẫn chỉ là tân binh, nên mới cảm thấy nguy hiểm tràn lan khắp bốn phía.
Người chơi lão luyện đều biết: Khi đánh phó bản, nếu không cần bắt buộc phải gϊếŧ quái để lấy nguyên liệu hay hoàn thành nhiệm vụ, thì tốt nhất là tránh hết đám vô danh tiểu tốt, cứ nhắm thẳng vào Boss.
Và hiện tại, điều quan trọng nhất hiện tại là xác định vị trí của sói đầu đàn!
Đây không phải trò chơi mà Boss sẽ ngoan ngoãn đứng chờ bị đánh. Sói đầu đàn tất nhiên sẽ liên tục di chuyển. Khi [Bóp Hông Một Cái] đang che chắn cho Ivan và [Ba Ba] đang hôn mê, anh ta thầm tính toán làm sao tìm ra Boss giữa đám hỗn loạn này?
Đúng lúc ấy, một khung tin nhắn riêng bật lên:
[Ba Ba]: [Chú ý hướng 10 giờ! Có một con sói cứ đi xung quanh quan sát, không hề tấn công chúng ta!]
[Bóp Hông Một Cái] : ...?!
Không chần chừ, anh ta lập tức giao lại nhiệm vụ bảo vệ NPC cho [Thủy Vô Nguyệt] và [KPI Đều Biến Đi] .
“Hai người hãy giúp tôi trông chừng Ivan và Ba Ra!”
Ba Ra là biệt danh mà [KPI Đều Biến Đi] dùng để gọi [Ba Ba] , vì người chơi đều không ai muốn có thêm một “Ba Ba” trong game cả, nên họ lựa chọn gọi lái đi là Ba Ra.
[Thủy Vô Nguyệt] là chiến hữu cày game nhiều năm của [Bóp Hông Một Cái], còn [KPI Đều Biến Đi] là bạn thân của [Ba Ba], vì vậy nhiệm vụ bảo vệ giao cho hai người này tuyệt đối không thành vấn đề.
[Thủy Vô Nguyệt] không chút do dự đáp lại: “Rõ.”
[KPI Đều Biến Đi] cau mày: “Đừng có sai khiến tôi!”, miệng nói vậy nhưng thân thể rất thành thật mà nhanh chóng chắn trước mặt [Ba Ba] .
Lợi dụng cơ hội, [Bóp Hông Một Cái] lao thẳng về phía 10 giờ!
“Cung thủ, theo phương hướng của tôi! Cứ nhắm thẳng mà bắn!” Trong game có chức năng hỗ trợ nhắm mục tiêu, nhưng quái cũng sẽ biết né đòn, cung thủ phải căn chuẩn thời gian hạ thủ mới bắn trúng kẻ địch.
[Bóp Hông Một Cái] nghĩ tới cơ chế tự bảo vệ, nếu đồng đội nhắm vào nhau sẽ không ra thương tổn, liền nảy ra chủ ý: “Cứ xem tôi là mục tiêu cố định mà bắn! Những người khác giữ vững đội hình! Đừng để bị phá vỡ!”
“Rõ!”
Dưới làn mưa tên dày đặc, cuối cùng [Bóp Hông Một Cái] cũng chém trúng sói đầu đàn, khiến HP ẩn của Boss bắt đầu lộ ra thanh máu đỏ rực.
Mọi game thủ đều biết: Đáng sợ nhất là khi không thể nhìn thấy thanh máu của Boss. Một khi Boss đã hiện thanh máu ấy thì dễ đánh hơn nhiều, không khác gì game giúp người chơi xác định vị trí phải nhắm đến.
“Cả đội, tập trung hỏa lực!!!” [Bóp Hông Một Cái] vừa dứt lời, toàn bộ người chơi đồng loạt lao vào tấn công.
Trò chơi khi đã pha trộn với bạo lực sẽ dễ dàng khích thích não bộ con người tiết ra adrenaline, làm họ tiến vào trạng thái hưng phấn, phá vỡ giới hạn ban đầu. Dù không có kỹ năng tấn công hay ma pháp hỗ trợ, nhưng dưới sự chỉ huy của [Bóp Hông Một Cái] , đội ngũ vẫn chiếm được thế thượng phong trước bầy dã thú.
“Ngao!!!”
Sói đầu đàn bị người chơi chọc giận, trong mắt đôi sâu thẳm của nó bùng lên ngọn lửa. Ngay lập tức, bầy sói xung quanh cũng tỏa ra làn sương đen quấn quanh thân thể chúng.
Làn sương dần khiến tầm nhìn của người chơi bị hạn chế, đây là thủ đoạn mà đàn sói thường sử dụng để vây bắt con mồi và cũng hiếm khi thất bại.
Nhưng người chơi thì lại không tuân theo lẽ thường!
Bầy sói ẩn lấp trong sương, nhưng người chơi vẫn xác định được vị trí của chúng nhờ... chấm đỏ trên bản đồ hệ thống!
Sói đầu đàn cũng rất bất ngờ, rõ ràng nó đã trốn kỹ để tránh bản thân giao tranh trực tiếp, vì sao đám người kia vẫn luôn xác định được vị trí của nó?
[Bóp Hông Một Cái] : Ha ha vì tao đã đánh ra thanh máu của mày rồi!
Khi bắt đầu chiến đấu, hệ thống cho phép người chơi điều chỉnh cảm giác đau và mức độ chân thực của trò chơi.
Còn nhóm người chơi này? Họ chẳng sợ đau, cũng chẳng sợ chết, thậm chí còn quên luôn lời dặn dò ban đầu của Ivan cứ thế mà lao lên. Dần dần, trên người ai nấy đều xuất hiện những vết cào, vết cắn ngày càng chi chít.
Ivan đứng bên cạnh câm nín chỉ có thể nghĩ thầm: Không hổ danh là “thảm họa diệt thế”.
Loại không sợ chết thế này, có lẽ người bình thường đều không dám trêu chọc đâu.
Người chơi không biết mệt mỏi, cũng sẽ không sợ hãi cái chết. Tuy khi mới bắt đầu họ còn chút lúng túng trở tay không kịp, nhưng dưới năng lực lãnh đạo tài tình của [Bóp Hông Một Cái], đội cung thủ và đội cận chiến phối hợp vô cùng nhịp nhàng, nhanh chóng tiêu diệt từng đợt quái nhỏ!
Quái vật thì lại không thể hồi sinh. [Bóp Hông Một Cái] càng đánh càng hăng, ánh mắt không hề rời khỏi sói đầu đàn - mục tiêu lớn nhất mà anh ta đang nhắm đến!