Làm Sao Nuôi Dưỡng Một Con Hung Thú Diệt Thế

Chương 16

Quý Ngôn tròn xoe mắt, nhìn chằm chằm vào "hòn đá" trước mặt đang nứt ra một khe hở, phun mấy quả trứng côn trùng màu trắng từ bên trong ra.

Những quả trứng trắng đó lăn xuống theo một con dốc nhỏ rồi dính chặt vào nhau sau vài vòng lăn. Cứ như thể đây là một đặc tính của chúng, lớp chất nhầy màu trắng nhanh chóng mọc ra từ bề mặt, kết dính tất cả lại thành một khối.

Thứ trước mặt hắn… chính là mẫu thể!

Có lẽ sự kinh ngạc của hắn cuối cùng cũng đã truyền đến con quái vật khổng lồ đang chìm sâu trong cơ chế sinh sản.

Con mẫu trùng màu đen khẽ run lên, lớp thịt trên cơ thể nó rung rinh trước khi từ từ mở mắt.

Trong suốt quá trình sinh sản, để có thể tạo ra thế hệ con cái một cách hiệu quả nhất, nó đã phong bế toàn bộ ngũ quan.

Nhưng bây giờ, khi đã mở mắt trở lại, nó lập tức nhận ra, trước mặt mình là một sinh vật nhỏ bé, tỏa ra mùi hương ngọt ngào đến mức có thể khiến lũ ô nhiễm phát điên.

Mẫu trùng chậm rãi xoay người một cách vụng về, cuối cùng cũng nhìn thấy Quý Ngôn. Đồng thời, nó cũng nhìn rõ đống trứng mà mình đã dày công sinh ra suốt mười ngày mười đêm, hiện tại chỉ còn lại vài trăm quả. So với số lượng ban đầu, ít đi ít nhất chín mươi phần trăm!

"Rắc! Rắc! Rắc!"

Nó mở rộng khoang miệng một cách chậm rãi, phát ra âm thanh giống như một chiếc hộp nhạc cũ kỹ đang lên dây cót.

Âm thanh đó không quá chói tai, nhưng trong tai Quý Ngôn, nó lại vang lên như những tiếng thét chói lói đầy bi thương.

Nó vô cùng, vô cùng, vô cùng tức giận.

Quý Ngôn có thể cảm nhận được cơn phẫn nộ đó, nhưng hắn không hề cảm thấy tội lỗi, thậm chí còn bắt đầu tò mò về hương vị của con quái vật này.

Dù gì thì cũng là mẫu thể, năng lượng mà nó có thể cung cấp chắc chắn vượt xa lũ con của nó.

"Rắc! Rắc! Rắc!"

Mẫu trùng bắt đầu phát ra tín hiệu triệu hồi đội hộ vệ của mình.

Lúc này, Quý Ngôn mới nhận ra, hóa ra đám thịt đen mà hắn ăn lúc trước không phải là những con non sinh ra sớm.

Mà đó chính là những "con đực" lẽ ra phải bảo vệ nó trong suốt thời kỳ sinh sản.

Vật ô nhiễm không có khái niệm "giao phối", hiện tại Quý Ngôn cũng không hiểu ý nghĩa của từ đó, càng không hiểu vì sao mẫu trùng có thể sản sinh ra nhiều trứng đến vậy.

Nhưng hắn có thể cảm nhận được từ mùi hương phát ra từ mẫu trùng, nếu số trứng này kịp thời nở ra, chúng sẽ trở thành "đội quân" của nó.

Chính vì vậy, nó sẵn sàng đầu tư rất nhiều công sức để sinh sản.

Sinh vật ô nhiễm vốn không có tình mẫu tử, sự tức giận của nó lúc này chẳng qua là vì Quý Ngôn đã phá hỏng kế hoạch của nó, hơn nữa còn có thể dễ dàng vượt qua lớp phòng thủ và xuất hiện ngay trước mặt nó.

Đáng tiếc, những con "đực" vốn dĩ luôn ngoan ngoãn nghe lệnh mỗi khi được triệu hồi, lần này lại chẳng có một con nào xuất hiện.

Mẫu trùng tức đến phát điên.

Quý Ngôn chớp mắt: "Chíp."

Đừng tìm nữa, tất cả đều bị nuốt chửng rồi.

Hắn giơ móng vuốt, vỗ vỗ lên bụng mình.

Đáng tiếc, dù có là sinh vật ô nhiễm cấp cao thì cũng không thể hiểu được lời hắn nói.

Nhận thấy tình thế không ổn, mẫu trùng đột ngột co rút bụng lại, hai bên khối thịt đen khổng lồ của nó lõm sâu vào, làn da nhăn nheo lại.

Đây là dấu hiệu của một đợt tấn công.

Ánh mắt Quý Ngôn lóe lên vẻ cảnh giác, hắn bật nhảy về phía sau, đồng thời phóng ra làn sương đen nhằm bao trùm lấy mẫu trùng.

Đối với tất cả các sinh vật ô nhiễm, sương đen giống như thiên địch. Chỉ trong khoảnh khắc nhìn thấy nó lao tới, mẫu trùng đã vặn vẹo cơ thể, định bỏ chạy.

Nhưng nó vẫn đang trong kỳ sinh sản, từ lâu đã mất đi sự linh hoạt trước kia. Dù cố gắng giãy giụa cỡ nào, thân hình nặng nề của nó cũng không thể thoát khỏi sương đen, cuối cùng vẫn bị nuốt chửng hoàn toàn.

Quý Ngôn vừa định vẫy đuôi tuyên bố chiến thắng thêm một lần nữa, thì bất ngờ thấy một khối chất nhầy từ trong sương đen bắn ra, văng thẳng lên người mình.