Cam Tâm Tình Nguyện

Chương 7

Cố Miên Miên sợ trễ học, vò lấy góc áo, lo lắng hỏi Dương Thuận: “Anh ấy có nói khi nào trở lại không?”

“Ra chơi chỉ có hai mươi phút thôi, tôi sợ trễ học.”

Dương Thuận lắc đầu: “Không có ạ.”

Cô không dám hỏi gì nữa, không tình nguyện đi vào trong.

Mọi thứ bên trong rất tồi tàn, tường đầy vết nứt, gạch vụn rơi vãi đầy dưới đất.

Ở đây có một căn phòng nhỏ, nhưng không có cửa, bên trên chỉ có một chiếc bàn đặt cạnh cửa sổ và một chiếc giường xếp.

Cố Miên Miên ngồi xuống giường, trái tim lo lắng không ngừng.

Hai mắt cứ nhìn ra cửa cổ, nhìn về phía ngôi trường cấp hai, hồi hộp chờ đợi thời gian qua đi.

Nếu đến khi chuông hết giờ giải lao vang lên mà hắn chưa trở về thì chắc là cô sẽ được về lớp.

Nhưng một chút mơ ước đó của Cố Miên Miên đã không thể xảy ra.

“Chào đại ca.”

Khi tiếng nói của Dương Thuận và Trầm Tam ở bên ngoài vang lên, sự hồi hộp trong lòng cô đã bị dập tắt.

Cố Miên Miên lập tức đứng bật dậy, toàn thân căng thẳng nhìn về phía vách tường.

Gương mặt cao ngạo của Lăng Ngụy xuất hiện, trên môi vẫn là nụ cười đầy sự châm chọc quen thuộc.

Hắn bước vào trong, hai mắt nhìn về phía cô, vui vẻ đi đến: “Miên Miên, ngày đầu nhập học có vui không?”

Cô cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt hắn, cánh môi run rẩy phát ra câu trả lời: “Vẫn bình thường ạ.”

Khi Lăng Ngụy đến gần, khí thể trên người hắn khiến cô sợ hãi nhưng hai chân giống như bị đóng đinh, không dám lùi lại.

Hắn giơ tay nắm lấy càm cô kéo lên, rồi hôn mạnh vài cái.

Tiếng chụt chụt vang lên rõ ràng trong không khí.

Hắn thoải mái thở ra một hơi, nói: “Miên Miên thật ngoan.”

Cả hai cùng ngã xuống giường, Lăng Ngụy ôm chặt cô trong lòng

Nhịp tim của Cố Miên Miên như bị dừng lại, một số nơi bị hắn ôm chặt đang cảm thấy đau đớn.

Lăng Ngụy làm gì cũng thô bạo, ôm cô hay hôn cô cũng vậy.

Hắn không biết khống chế sức lực, luôn khiến cô đau đớn.

Nhưng Cố Miên Miên không dám nói.

Trước khi từng có một lần…

Cô gái nhỏ đẩy người đang ôm lấy mình ra, hai mắt ập nước, bả vai run rẩy nói: “Anh có thể ôm nhẹ một chút được không?”

“Em cảm thấy hơi đau.”

Chàng trai ngay lập tức bùng phát lửa giận, giơ tay kéo lấy mái tóc dài của cô, gầm lên: “Em dám chê tôi.”

“Gan to bằng trời rồi.”

Khi đó Cố Miên Miên vừa lên lớp 7, không ngờ mình chỉ nói như vậy mà hắn cũng tức giận.