Thấy hắn từ chối, Hạ Tiểu Lan suy nghĩ một lát, sau đó cô thẳng tay ném chiếc thắt lưng vào trong thùng rác, giơ đôi bàn tay trống rỗng ra, sau đó cười nói: "Nếu anh không thích, vậy thì vứt nó đi. Nhưng mà anh có thể chơi với em không? Em sẽ chia cho anh một nửa số quà sinh nhật mà em nhận được hôm nay!"
Triệu Đình Quân trầm mặc nhìn cô, lại liếc mắt nhìn món đồ đã nằm trong thùng rác. Hắn không hiểu tại sao Hạ Tiểu Lan lại muốn tìm hắn trong khi ở bên kia cô đã có nhiều bạn như vậy?
Nhưng đối diện với đôi mắt sáng long lanh của cô gái nhỏ, còn có bàn tay nắm lấy tay áo hắn không ngừng lắc lư, cuối cùng hắn cũng gật đầu đồng ý.
Một cuộc gặp gỡ rất đơn giản, nhưng lại khiến cho số phận của cả hai người đan chéo vào nhau.
Ba hắn sau khi biết chuyện hắn làm thân được với cô thì rất vui mừng, bởi vì không ai biết dự án gần đây nhất của ông ta đã thất bại thảm hại, tiền bạc đổ vào trong đó đều biến thành giấy vụn, một đi không trở lại.
Triệu Ích Khiêm dựa vào mối quan hệ của con trai mà nhận được một khoản đầu tư từ ba của Hạ Tiểu Lan, giúp ông ta vực dậy từ khó khăn. Kể từ đó trở đi, Triệu Đình Quân đã trở thành con cờ của ông ta. Nếu hắn có thể lấy lòng được công chúa nhỏ của Hạ gia, thông qua đó khiến Hạ Chí Quang vui vẻ, hắn sẽ được đối xử như một con người. Còn nếu không, chờ đợi hắn sẽ là những trận đòn khắc nghiệt.
Không ai biết tại sao hắn là con trai một của một gia đình giàu có mà lúc nào trông cũng gầy yếu và trầm mặc như vậy. Thực chất ba của hắn chỉ là một kẻ nhu nhược, mỗi lần ông ta ra ngoài mà không được như ý thì sẽ quay sang trút giận lên vợ con. Triệu Ích Khiêm thích nhất là rút thắt lưng ra đánh hắn, từ khi còn nhỏ Triệu Đình Quân đã quen với nỗi đau da thịt. Càng ngày hắn càng trở nên âm trầm, cho đến khi hắn gặp được Hạ Tiểu Lan.
Cô như một ánh trăng sáng lọt vào trong cuộc đời hắn. Nhờ có cô mà cuộc sống của hắn mới khá hơn một chút. Nhưng tính cách của cô cũng hoàn toàn khác với hắn. Hắn lạnh lùng, ít nói, tính tình quái gở không ai dám lại gần. Còn cô thì vui vẻ, hoạt bát, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng khiến cho người gặp người thích hoa gặp hoa nở.
Triệu Đình Quân chỉ có một người bạn là cô, nhưng cô lại có vô số người bạn khác ngoài hắn. Mỗi khi hắn nhìn cô cười với người khác, trong lòng lại dâng lên một cảm giác thô bạo, muốn bắt cô về nhốt ở trong nhà, một bước cũng không thể rời khỏi hắn.
Nhưng khi ấy hắn không có năng lực làm như vậy, cho nên hắn đã nhẫn nhịn. Thoáng một cái mà đã trôi qua năm năm, Hạ Tiểu Lan mười lăm tuổi, còn hắn mười tám.