Diễn Xuất Của Sủng Phi

Chương 10: Khánh Phong lâu

Tần Tuy Chi thấy Tô Lăng thất hồn lạc phách, không khỏi nhíu mày hỏi:

“A Lăng, muội sao vậy, chẳng lẽ muội quen biết người này?”

Tô Lăng hít sâu một hơi, nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, mới ngẩng đầu đáp như không có chuyện gì:

“Sao có thể? Chỉ là tò mò thôi.”

Tần Tuy Chi nhìn nàng bằng ánh mắt ngờ vực, rồi khẽ gật đầu:

“Mọi người ở đây sắp tan rồi, chúng ta cũng đi thôi.”

Tô Lăng thuận lời bước theo hắn.

Lúc hai người ăn cơm, Tô Lăng vẫn luôn thất thần.

Tần Tuy Chi nghiền ngẫm không ra những tâm tư của nữ tử, chỉ cho rằng trong lòng nàng còn vương vẫn gã Chu Trạch kia, đành bất đắc dĩ nói:

“A Lăng, lát nữa muội còn muốn đi đâu? Ca ca dẫn muội đi.”

Tô Lăng gác muỗng xuống, thuận theo lời hắn nói:

“Muội nghe nói diễn hí ở Khánh Phong lâu rất hay, muốn đến xem thử.”

Tần Tuy Chi dở khóc dở cười nhìn nàng, “Khánh Phong lâu ngư long hỗn tạp, một cô nương như muội tới chỗ như vậy làm chi?”

Tô Lăng lấy lui làm tiến, cố nặn một nụ cười, đáp:

“Nếu huynh trưởng không thích, thì không đi vậy.”

Nhưng nụ cười như thế, Tần Tuy Chi nhìn sao cũng thấy mang theo vẻ miễn cưỡng cười vui.

Phải nói Tần đại cô nương có thể có tính cách kiêu căng đến vậy, thật sự không thể thiếu công lao của Tần Tuy Chi. Hắn vô điều kiện nuông chiều Tần Lăng cũng không phải mới ngày một ngày hai. Chẳng thế mà, vừa thấy nàng không vui, hắn đã lập tức sửa miệng từ bỏ nguyên tắc.

“Được, huynh sẽ đưa muội tới đó.” Dứt lời, Tần Tuy Chi giơ tay xoa chân mày nói: “Muội phải đội kỹ mũ có rèm, không được tháo xuống.”

Tô Lăng gật đầu cười, “Vâng.”

Tần Tuy Chi chậc một tiếng.

Đông Trực môn của kinh thành, chính là nơi phồn hoa bậc nhất Đại Chu.

Đầu phố rộn ràng nhốn nháo, quán xá san sát, tiếng rao hàng vang lên rộn ràng không dứt.

Tô Lăng nhìn quanh bốn phía, không khỏi thầm nghĩ: “Kinh thành hiện nay, so với lúc tiên đế tại vị, quả thực náo nhiệt hơn nhiều.”

Bọn họ đi qua một chỗ ngoặt cuối ngõ nhỏ, đến trước Khánh Phong lâu.

Khánh Phong lâu có tổng cộng ba tầng, tầng một là sân khấu kịch, tầng hai là ghế lô, đến đây uống rượu xem diễn phần lớn là quan to hiển quý, võ lâm nghĩa sĩ, cùng một ít thương nhân ngoại quốc.

Còn tầng ba, chính là Phi Điểu các tiếng tăm lừng lẫy giang hồ.

Nàng chỉ từng đến đó một lần, cũng là vì mua tin tức về Tiêu Duật.

Dưới tấm biển đế đen mạ vàng có khắc một câu:

“Biết ngươi kiếp trước sự, hiểu ngươi kiếp này khổ, giải ngươi kiếp sau mê.”

Đến nay ký ức năm xưa vẫn còn vẹn nguyên trong lòng nàng.