Gian Thần Ốm Yếu Ngày Ngày Cầu Hôn Trưởng Tẩu Làm Vợ

Chương 11: Hái thảo dược

Tống Yểu đứng thẳng người, khẽ gật đầu:

"Đi đi."

Tống Hương Lăng như được đại xá, vội vã xoay người rời đi.

Ánh mắt Tống Yểu dõi theo bóng lưng ả ta khuất dần, khóe môi chậm rãi thu lại, trong mắt hiện lên vẻ trầm ngâm.

Rốt cuộc Tống Hương Lăng đang toan tính điều gì? Nếu nguyên chủ thật sự tư thông bỏ trốn với Dương Khâm, ả ta có thể được lợi gì chứ?

Xem ra Tống gia này cũng thú vị đấy, vẫn nên tìm thời gian về thăm nhà một chuyến.

...

Tống Hương Lăng một mạch rảo bước, đi thật xa đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng Tống Yểu nữa mới thở phào nhẹ nhõm. Ngay sau đó, sắc mặt ả ta liền trở nên khó coi.

Tống Yểu con ngốc ấy, xưa nay vẫn luôn nghe theo lời ả ta răm rắp. Trước khi gả vào Dung gia, ả ta đã không ít lần nhồi nhét vào đầu Tống Yểu nỗi khổ của việc lấy chồng rồi phải thủ tiết cả đời. Sau đó lại thuận thế mà đứng ra làm mai mối, se duyên cho nàng và Dương Khâm, tất cả đều trót lọt. Chỉ còn một bước cuối cùng là xong việc, vậy mà Tống Yểu lại như biến thành một người khác.

Chẳng lẽ bộ dạng ngoan ngoãn trước kia đều chỉ là giả vờ?

Sắc mặt Tống Hương Lăng biến ảo khôn lường, móng tay dài ghì chặt vào lòng bàn tay, trong mắt loé lên một tia tàn độc.

Dù thế nào đi nữa, Tống Yểu tuyệt đối không thể để lại.

Đã không biết tận dụng con đường sống tốt đẹp, thì đừng trách ả ta ra tay độc ác.



Sau khi tách ra với Tống Hương Lăng, Tống Yểu liền một mình lên núi.

Đang là mùa rau dại tươi non, nàng cũng muốn thử vận may xem có tìm được thảo dược nào không.

Người ta thường nói “dựa núi mà sống”, trong núi đương nhiên không thiếu thứ tốt. Mới đi chưa được mấy bước, Tống Yểu đã thấy mấy cây nấm mọc ven đường.

Mắt nàng sáng rỡ. Nấm là thứ quý lắm, xào ăn thì ngon, nấu canh lại càng ngọt.

Tống Yểu cẩn thận hái mấy cây nấm ấy bỏ vào giỏ, tâm trạng cũng nhờ vậy mà phấn chấn hơn đôi chút.

Trong núi có không ít dã thú, mà nàng mới đến nơi này chưa lâu, còn chưa quen thuộc địa hình nên cũng không dám vào sâu, chỉ dám loanh quanh ở khu vực ven rừng.

Sau đó, Tống Yểu hái thêm được ít rau dại, lại còn phát hiện ra một cây sơn thụ hương xuân.

Lúc này cây hương xuân đã nhú chồi non, đúng vào độ ngon nhất. Nghĩ tới món trứng chiên với hương xuân thơm ngậy, Tống Yểu không khỏi khẽ liếʍ môi.

Xung quanh vắng vẻ chẳng có ai, nàng liền vén váy buộc gọn rồi trèo lên cây hái cho thoả thích.

Tống Yểu cũng không tham lam, chỉ hái vừa đủ dùng cho hai bữa rồi dừng tay.

Nàng cúi xuống chỉnh lại váy áo, thì hệ thống im hơi lặng tiếng đã lâu bỗng đột nhiên “sống lại”.

【Phát hiện: Bồ công anh ×1】

【Công dụng: Thanh phế hóa đờm, thanh nhiệt lợi thấp. Thu hái có thể đổi lấy 1 văn tiền. Có thu hái không?】

Khóe mắt Tống Yểu vừa liếc đã thấy cụm bồ công anh trắng muốt mọc bên cạnh, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ mừng rỡ. Không ngờ thu thập thảo dược còn có thể đổi tiền?

Chỉ có điều… mới được có 1 văn thôi á? Hệ thống này keo kiệt thật đấy.

Tống Yểu chọn “Có”, đưa tay hái lấy cây bồ công anh ấy.

Chẳng mấy chốc, bồ công anh trong tay liền biến mất, thay vào đó là một đồng tiền đồng bóng loáng.

Mắt nàng đảo qua một vòng, lại cúi đầu tìm quanh. Quả nhiên, xung quanh còn mấy gốc nữa. Sau khi thu hoạch được mười cây, đổi lấy mười văn tiền, hệ thống Lục Lục liền tức giận mà ngừng trả thêm.

Tống Yểu đã hiểu ra quy luật: cùng một loại thảo dược, cho dù nàng có hái bao nhiêu đi nữa thì hệ thống cũng chỉ trả tối đa giá trị của mười cây. Nó tuyệt đối không cho nàng cơ hội "đυ.c lỗ" kiếm thêm.

---

【Xa tiền thảo ×3】

【Ích mẫu thảo ×5】



Từng chút một, Tống Yểu lại tìm được thêm vài loại thảo dược thông dụng. Giá của chúng không cố định, mà được định theo giá trị y dược và độ quý hiếm.

Những loại nàng hái được đều là thảo dược phổ biến, giá cả dĩ nhiên không cao. Nếu là linh chi hay nhân sâm thì lại khác, giá ắt hẳn đắt đỏ hơn nhiều.

Chỉ tiếc rằng, những loại ấy có gặp được hay không còn phải nhờ vào vận khí.

Nguyên một buổi sáng, Tống Yểu kiếm được tổng cộng năm mươi ba đồng tiền, còn thu hoạch thêm một giỏ đầy rau dại. Dù số tiền không nhiều, nhưng đều do chính tay nàng vất vả kiếm được, cảm giác thành tựu trong lòng không khỏi dâng lên, tâm trạng cũng theo đó mà vui vẻ, xách giỏ rau xuống núi.