Ngay lúc đó, một cơn gió mạnh lao đến từ phía sau, Thẩm Quỳ giật mình và theo bản năng né tránh.
Bịch!
Một xúc tu khổng lồ giáng xuống và đánh mạnh vào đầm lầy, khiến bùn tím đen bắn tung tóe.
Sau cú tấn công đó, cuối cùng Thẩm Quỳ cũng nhìn rõ được sinh vật vừa tấn công mình…
Là một con bạch tuộc vô cùng to lớn.
Chỉ riêng một cái xúc tu thôi đã cao hơn cả cô. Những xúc tu màu hồng quấn đầy bùn tím đen, trông vừa ghê tởm vừa khiến tinh thần người ta sụp đổ.
Thẩm Quỳ nghiến răng. Dù biết khả năng cao mình sẽ bỏ mạng ở đây, nhưng cơn bực bội dồn nén từ nãy giờ khiến cô siết chặt cây gậy và lao nhanh về phía con bạch tuộc.
“Mày có thể xấu, nhưng vừa xấu vừa lù lù ra hù dọa người khác thì là lỗi của mày rồi đấy!”
Cây gậy vung loạn xạ xuống thân bạch tuộc. Xúc tu của nó khựng lại một giây, sau đó bùng nổ phản công, hàng loạt bật lên từ bùn lầy.
Bốp!
Một cái xúc tu đập mạnh vào lưng Thẩm Quỳ, khiến cô loạng choạng suýt ngã xuống, đau đến mức cô nghiến răng trợn mắt.
Các xúc tu khác lập tức bắt lấy cơ hội, chúng nó lao đến từ nhiều hướng.
Một cái đánh vào eo. Một cái vung thẳng vào đầu cô.
“Ầm!”
Cú đánh này khiến đầu óc cô choáng váng, một dòng chất lỏng ấm nóng chảy xuống má.
Thẩm Quỳ bị đánh túi bụi, toàn thân đau nhức, cơn giận trong cô lại dâng trào lên và bản năng hung hãn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cô nghiến răng và giơ gậy điên cuồng nện lên một cái xúc tu, chính là cái vừa vả vào đầu cô.
Mặc kệ những thứ khác, chỉ tập trung đánh cái đó.
Xúc tu đó bị cô đập liên tục đến mức nát bét, không còn chút sức chiến đấu nào.
Thẩm Quỳ đá văng đống thịt nhão sang một bên và chuyển mục tiêu sang cái xúc tu khác, cô tiếp tục vung gậy nện xuống.
Cô cũng không tránh được những cú đánh từ con bạch tuộc.
Máu trên đầu chảy ngày càng nhiều, xương cốt toàn thân đau đớn khắp nơi.
Nhưng đau đến mức tê dại rồi.
Dù vậy, động tác vung gậy của cô vẫn không hề ngừng lại.
Có câu: Kẻ lì lợm sợ kẻ cứng rắn, kẻ cứng rắn sợ kẻ liều mạng.
Con bạch tuộc không có cảm xúc nhưng khi cả người lẫn quái vật đều không có kỹ năng chiến đấu, thì thứ quyết định kết quả là ai điên hơn, là ai không màng sống chết hơn.
Thẩm Quỳ nghiến răng và liên tục vung gậy, không biết mình đã đánh bao nhiêu lần, cũng chẳng đếm được mình đã bị đánh bao nhiêu cú. Đến khi cô lấy lại nhận thức thì con bạch tuộc khổng lồ đã nằm co giật giữa bùn lầy, vài cái xúc tu bị đánh cho nát bét.