Toàn Dân Cầu Sinh, Nhưng Thanh Máu Của Tôi Biến Mất Rồi

Chương 8

Máu xanh của nó hòa lẫn vào bùn tím đen.

Thẩm Quỳ loạng choạng bước đến bên cạnh con bạch tuộc, không chút do dự bổ xuống những cú đánh cuối cùng.

Bùng!

Đầu con bạch tuộc nổ tung dưới sức mạnh của cây gậy.

Đàn lợn rừng vây quanh đầm lầy bất giác lùi lại hai bước.

[Người chơi Thẩm Quỳ gϊếŧ chết quái vật cấp C: Bạch tuộc biến dị X1]

[Nhận được vật phẩm rớt ra: Máu bạch tuộc +2, Xúc tu bạch tuộc +21, Bạch tuộc viên +2, Sách kỹ năng trồng trọt +1, Vũ khí đỏ - Đao Vân Ngư +1, Áo mưa +1]

[Chúc mừng người chơi Thẩm Quỳ hoàn thành lần đầu tiêu diệt quái vật cấp C]

[Phần thưởng: Đất canh tác +2, Hạt giống lúa mì +1, Bản vẽ máy lọc nước biển +1, Máy dò khoáng sản +1, Đảo tệ +500]

[Chúc mừng người chơi Thẩm Quỳ nhận được danh hiệu tím: Đồ tể Bạch Tuộc]

[Hệ thống danh hiệu mở khóa, phần thưởng: Bản vẽ chế tạo bàn làm việc trung cấp +1, Bản vẽ bộ đồ lặn +1, Bẫy thú +3]

Thẩm Quỳ thở hổn hển, chưa kịp kiểm tra vật phẩm rớt ra trong túi thì cô đã vội mở bảng nhân vật ra.

[Danh hiệu tím (có thể trang bị): Đồ tể Bạch Tuộc]

Bên dưới là dòng chú thích nhỏ: Sau khi trang bị sẽ uy hϊếp động vật +20, thù hận từ chủng tộc Bạch Tuộc +20.

Thẩm Quỳ liếc nhìn đàn lợn rừng đang vây quanh đầm lầy, một tay cô chống gậy và một tay siết chặt Đao Vân Ngư vừa nhận được.

Cô khẽ cong môi và cô kích hoạt danh hiệu…

[Đã trang bị danh hiệu: Đồ tể Bạch Tuộc]

Tựa vào cây gậy, cô khập khiễng bước ra khỏi đầm lầy, bộ dạng chật vật nhưng bàn tay cầm đao thì vô cùng vững chắc.

Đàn lợn rừng vây quanh đầm lầy không tự chủ được mà lùi thêm mấy bước.

Ánh mắt Thẩm Quỳ lướt qua từng con một, cuối cùng dừng lại trên con đầu đàn, ánh mắt sắc bén đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Muốn thử không?”

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa cao, cả người lấm lem bùn đất và khuôn mặt đầy máu, nhưng khí thế lại như kẻ liều mạng quyết chiến đến cùng.

Con lợn đầu đàn nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, họng phát ra tiếng gầm khẽ, đàn lợn rừng từ từ lùi về phía nó. Sau đó, nó lùi hai bước và xoay người dẫn đàn bỏ đi.

Nếu con lợn đầu đàn này thực sự quyết định săn cô lần nữa, Thẩm Quỳ đoán hôm nay chắc chắn mình sẽ phải chết ở đây.

Mãi đến khi đàn lợn rừng khuất bóng trong rừng, cô vẫn không dám thả lỏng và cũng không muốn nán lại ở đây thêm giây nào nữa. Thẩm Quỳ nhanh chóng rời khỏi khu rừng và đầm lầy, cô đi theo lộ trình đã vạch sẵn. May mắn là sau rừng cây là một khu rừng đá khá rộng. Dù không thể nói là an toàn, nhưng ít nhất không phức tạp như trong rừng cây.