Nghe Hiểu Tiếng Lông Xù, Chị Đẹp Săn Kho Báu Bỗng Hóa Chuyên Gia Phá Án

Chương 16

Vô số loài chim nghe thấy tiếng gọi của đồng bạn, từ phương xa bay tới, đậu trên cái cây lớn kia, đứng chi chít dày đặc.

Viên cảnh sát trẻ tuổi hơi sợ hãi, giọng run run: "Ch… chim này hơi nhiều quá rồi đấy, đều từ đâu bay tới vậy?"

Viên cảnh sát đang ngồi xổm bên mép hố đất, liên tục cho các loại vật chứng vào túi, ngước đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng lên, rồi lại nhanh chóng cúi xuống, tiếp tục bận rộn với công việc trên tay, ra vẻ hoàn toàn không để tâm.

"Chắc là tò mò thôi, muốn đến xem hiện trường vụ án hình sự ấy mà. Cậu ngăn được người, chứ có ngăn được đám chim này không?"

Viên cảnh sát trẻ không hề được an ủi, chỉ có thể dùng ánh mắt thận trọng tiếp tục canh chừng. Trên thân cây khổng lồ đậu vô số loài chim, đủ loại khác nhau, tất cả đều ríu rít kêu la, có vẻ vô cùng náo nhiệt, nhưng khổ nỗi anh ta nghe không hiểu.

Lúc này, con cú mèo giống như lãnh đạo đang họp, đứng trên cành cây cao nhất, bắt đầu ra lệnh.

"Các bạn của ta, vừa rồi có một con người có thể hiểu ngôn ngữ động vật cầu xin ta giúp đỡ, hy vọng chúng ta có thể tìm kiếm gã đàn ông kỳ lạ đã đào hố ở đây đêm qua. Hắn đi đôi giày kỳ quặc, toàn thân bốc mùi hôi thối, dáng người gầy gò, thường đi lại trong bóng đêm. Nếu ai tìm được gã này, con người đó đã hứa với ta sẽ cung cấp lượng lớn thức ăn để chúng ta thuận lợi vượt qua mùa đông giá rét!"

Chỉ cần mỗi ngày lúc ra ngoài chơi tìm một con người là có thể nhận được vô số thức ăn, giúp tất cả bạn bè loài chim vượt qua mùa đông, đây đúng là một công việc tốt hiếm có.

"Loài người có đáng tin không? Ngươi chắc chắn chúng ta sẽ nhận được thức ăn chứ?"

Một con chim ưng khinh thường đứng dậy bay đi, nó ghét cay ghét đắng loài người, không muốn thiết lập quan hệ với bọn họ.

Cú mèo không hiểu loài người, lẽ nào còn không hiểu đồng loại sao?

"Chúng ta chỉ cần mỗi ngày ra ngoài chú ý đến người khả nghi là có thể nhận được thức ăn. Coi như bị lừa thì cũng chỉ thiệt thòi một chút, chẳng mất mát gì. Nhưng nếu con người bằng lòng cho chúng ta thức ăn, thì số đồng bạn được cứu sống sẽ là vô số sinh mạng, ngươi còn không muốn sao?"

Con cú mèo lắm lời thân là động vật được bảo vệ, lúc tính mạng nguy cấp tự nhiên sẽ có con người đến cứu giúp.

Còn những tộc đàn đông đảo nhưng yếu ớt hơn thường không được coi trọng, dưới thử thách của mùa đông giá lạnh biết đâu sẽ hy sinh vô số sinh mạng chim chóc.

Chim ưng lượn vài vòng trên cây lớn, cuối cùng vẫn đáp xuống lần nữa, xem như đã đồng ý.

Những con chim nhỏ khác bắt đầu ríu rít thảo luận, trong đó con chim sẻ nhỏ bé nhất lắc lắc đầu, muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn rụt đầu lại.

Con người kỳ lạ đó, nó từng gặp rồi, ở cái nơi mà vô số sinh linh đều tránh xa. Chỉ là nó không dám nói ra, nó quá yếu đuối, nó không có khả năng bảo vệ tốt tất cả các loài chim, tốt hơn hết là không nên làm ầm ĩ.

Sau khi giao xong nhiệm vụ, cú mèo mới để mọi người rời đi. Nó lại đứng trên cây lớn nhìn các viên cảnh sát đang khẩn trương khám nghiệm hiện trường bên dưới, lặng lẽ nghe lén.

"Được rồi, ở đây cơ bản không còn vật chứng gì hữu dụng nữa, chúng ta đi trước."

Người đàn ông đeo kính gọng vàng trước khi rời đi, ngẩng đầu lên, liếc nhìn con cú mèo kỳ quái kia.



Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Kiều An đã bò ra khỏi chăn ấm. Vì bên cạnh có hai con vật máu lạnh đang dựa vào, cô bất giác rùng mình.

"Biết sớm kiếm tiền khó khăn thế này thì lúc trước mình đã không nên bỏ cái công việc chết tiệt kia..."

Thực ra lúc Kiều An mới xuyên tới, nguyên chủ vẫn còn một công việc trâu ngựa, phải nuốt giận vào lòng. Nhưng sự bóc lột của cấp trên, sự bài xích của đồng nghiệp, cùng với ảnh hưởng của đủ loại lời đồn đại khiến cô thật sự không thể chịu đựng nổi.