Pharaon Và Sủng Hậu Của Nàng

Chương 15

Động tác Lamassu khựng lại đôi chút, sau đó mới tiếp tục bôi thuốc.

“Cô Diệp, nghe nói Hittite lại tiếp tục tăng quân ở bờ Bắc Địa Trung Hải. Rất nhiều người đang bận rộn vì chuyện đó, cả bệ hạ cũng vậy…”

Nghe đến đây, Diệp Tri Thanh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt trống rỗng.

Nếu theo như những gì nàng biết về lịch sử Ai Cập ở thời hiện đại…

Vậy thì sau khi Punt diệt vong — chắc cũng là lúc Ai Cập và Hittite ký kết Hiệp ước hòa bình Kadesh rồi.

Cuộc chiến kéo dài mười năm khiến cả hai bên đều kiệt quệ, không còn sức tiếp tục. Sau trận giao tranh lớn nhất tại thành Kadesh – nơi chứng kiến cuộc đối đầu khốc liệt bằng xe chiến mã – kết quả là lưỡng bại câu thương, đôi bên buộc phải chấp nhận ký kết hiệp ước hòa bình.

Điều đó có nghĩa là, Ai Cập sẽ không giành được thắng lợi ở chiến trường Địa Trung Hải.

Nhưng trận chiến Kadesh... hiện tại vẫn chưa xảy ra.

Trong những ghi chép lịch sử Ai Cập mà nàng từng đọc qua khi còn ở thế kỷ 21, có nói rằng: Pharaoh Ai Cập, Augustus II, đã tử trận trong cuộc chiến ở Kadesh — bị bắn chết ngay trên chiến trường...

Thần sắc Diệp Tri Thanh dần trở nên trầm trọng. Một chi tiết quan trọng bị nàng bỏ qua bấy lâu bỗng nhiên hiện lên trong đầu, khiến nàng cảm thấy bối rối và hoảng loạn. Đôi mày thanh tú cau chặt lại.

Pharaoh hiện tại của Ai Cập là Ithis. Nếu dòng chảy sự kiện lịch sử không thể bị thay đổi…

Vậy thì, người sẽ chết tại Kadesh... chẳng phải chính là…

Dòng suy nghĩ đột ngột dừng lại. Diệp Tri Thanh lập tức kiềm chế ý nghĩ kinh hoàng vừa lóe lên trong đầu.

“Lamassu, ngươi có biết Ithis bệ hạ hiện đang ở đâu không?”

“Cô Diệp, hành tung của bệ hạ không phải điều chúng ta có thể dò hỏi. Nhưng tối nay, người chắc chắn sẽ quay về nghỉ ngơi.”

“Quay về nghỉ ngơi?”

“Vâng ạ. Đây là nơi ở của bệ hạ tại Tanis mà.”

“….”

Diệp Tri Thanh nghẹn lời. Nàng cuối cùng cũng không an lòng nổi, định bụng sau khi bôi thuốc xong sẽ tìm cách đi gặp Ithis.

“Cô Diệp, cổng viện có binh lính canh giữ ngày đêm. Cô không thể rời khỏi đây.”

“Vậy… gửi thư ra ngoài cũng không được sao?”

“Không được.”

“….”

Lúc này, Diệp Tri Thanh mới mơ hồ nhận ra — nàng đang bị giam lỏng. Và ngoài việc chờ đợi, nàng không còn lựa chọn nào khác.

Tồi tệ hơn, Ithis đêm ấy không trở lại. Thậm chí liên tiếp vài đêm đều không quay về.

Đây rõ ràng không phải một dấu hiệu tốt.

May mắn là trong viện, Diệp Tri Thanh vẫn được tự do. Nàng có thể tùy ý sử dụng đồ vật hoặc ra lệnh cho người trong viện.

Không rõ là Ithis cố tình không che giấu chiến sự giữa Ai Cập và Hittite, hay vì lý do nào khác, nhưng nhân cơ hội này, Diệp Tri Thanh đã xem kỹ toàn bộ bản đồ quân sự mà Ithis để lại, cùng với số chiến báo chất thành đống trong thư phòng.

Như nàng dự đoán, Ai Cập hiện đang là bên yếu thế. Nếu không nhờ chiến dịch cướp bóc tại Punt do Ithis dẫn đầu, đem lương thực và tài vật về cứu nguy, có lẽ Ai Cập đã lâm vào đường cùng.

Diệp Tri Thanh đứng trước bản đồ quân sự. Các ký hiệu vừa được thêm vào được vẽ bằng màu sắc tươi mới hơn, nên dễ dàng phân biệt được đâu là khu vực Ithis mới đánh dấu, cũng như tuyến đường hành quân mà nàng ấy dự kiến.

Mây đen dày đặc phủ kín bầu trời, không khí dâng lên một lớp nóng bức khó chịu.

Trong phòng, oi bức đến nghẹt thở, nhưng Diệp Tri Thanh lại toát mồ hôi lạnh. Gương mặt vô cảm, ánh mắt không rời khỏi một khu vực nhỏ bị khoanh tròn trên bản đồ — hoàn toàn không chớp mắt.

Đó chính là nơi Ithis từng lệnh cho Hershey đi thăm dò.

Ánh mắt nàng dần rời khỏi bản đồ, nhìn ra ngoài. Cổng viện vẫn đóng chặt, Lamassu còn chưa quay lại sau chuyến ra ngoài dò tin.

Bàn chân trần chạm lên nền đá cẩm thạch mát lạnh, từng tia lạnh xuyên từ lòng bàn chân lan thẳng lên đầu óc, giúp nàng dần lấy lại sự tỉnh táo để xâu chuỗi lại mọi chi tiết rối bời trong đầu.

Trong chiến tranh, khi lực lượng quá chênh lệch, bên yếu buộc phải lợi dụng tất cả các yếu tố bên ngoài như thời tiết, địa hình, địa thế để xoay chuyển thế trận.

Mà nơi giao tranh giữa Ai Cập và Hittite — dọc theo Địa Trung Hải — phần lớn là bãi biển bằng phẳng dễ nhìn. Duy chỉ có một nơi: bờ biển hiểm trở xa Kadesh, là điểm duy nhất có thể tạo nên biến số.

Nếu muốn dụ Hittite chuyển quân về bờ biển đó… cách duy nhất, không thể thất bại — chính là Ithis tự lấy thân mình làm mồi.

Điều đó hoàn toàn lý giải được vì sao sau khi viễn chinh Punt trở về, nữ hoàng Ai Cập lại thân chinh ra tiền tuyến Địa Trung Hải.

Không thể phủ nhận, đây là một chiến thuật tuyệt vời, có khả năng đảo ngược cục diện ngay cả khi binh lực kém xa đối phương. Nhưng — nếu các sự kiện lịch sử thật sự không thể thay đổi, thì dù kế hoạch có xuất sắc đến đâu… nó cũng sẽ thất bại. Và cái thất bại ấy, chính là tử vong.