Học Viện Đói Khát (Vô Hạn)

Chương 12

Học viên Quý Tinh Hải đã hái được đầy một giỏ nấm dại, nhìn cảnh tượng đó, ai không biết còn tưởng cả ngọn núi này là của riêng anh, đám nấm kia là anh trồng.

【Không phải là nấm độc đấy chứ?】

【Toàn là loại ăn được, còn có mấy cây tùng nhung nữa kìa.】Một khán giả còn đăng kèm ảnh chụp những loại nấm mà anh ấy đã hái.

【Trời đất, giá mà lúc mò rương báu anh ấy cũng nhanh nhẹn như lúc tìm nấm thì tốt biết mấy.】

【Thu thập +1, +1, +1...】

Dù sao thì cũng tệ đến mức này rồi, khán giả bên phe Cửu Châu mang tâm lý "bình tĩnh chấp nhận số phận" để nhìn hành vi khác người của học viên nhà mình.

Học viên phe khác thì đi tìm rương báu, còn học viên của họ thì đi tìm nấm.

Người ta tìm chỗ trú ẩn an toàn, học viên nhà họ lại tìm được suối núi, rửa nấm, rửa tay, rửa luôn cả mặt, rồi thong thả xuống núi.

Sau khi Quý Tinh Hải rời đi, Trương Tử Thanh quay lại khu rừng đã từng khiến anh ta chật vật tháo chạy. Anh ta giống như một chú chó săn dày dạn kinh nghiệm, cúi thấp người tìm kiếm những dấu vết không thuộc về núi rừng.

Không có gì nghi ngờ, anh ta đã phát hiện ra dấu vết của việc thu hái nấm. Trong khoảnh khắc ấy, gương mặt tinh ranh kia hiện lên đầy ngỡ ngàng và nghi hoặc về cuộc đời.

【Tôi đoán anh ta đang thắc mắc tại sao Quý Tinh Hải không đυ.ng độ dị thể hình người mà vẫn vui vẻ hái cả rổ nấm như thế. Dĩ nhiên là anh ta không hiểu, anh ta cứ tưởng không có mình thì phe Cửu Châu tiêu đời rồi.】

Thật ra khán giả Cửu Châu cũng không hiểu nổi, nhưng điều đó không cản được họ cười vào toan tính thất bại của Trương Tử Thanh — sau khi các chuyên gia phân tích, họ đã biết sự xuất hiện của Trương Tử Thanh trước đó không phải ngẫu nhiên mà là một vụ săn mồi có tính toán.

Tìm quanh một hồi mà không thấy thêm gì mới, Trương Tử Thanh mang theo vô số nghi vấn rời khỏi rừng. Cùng lúc đó, Quý Tinh Hải đang vác một giỏ nấm, men theo dòng suối mà đi xuống núi.

Suối núi nhảy nhót giữa những khe đá, dưới sức hút của trọng lực biến thành từng dòng trắng xóa. Tay trái anh cầm gậy tự chế để đi núi, tay phải cầm rìu rừng, vừa đi vừa ngắm cảnh, đúng là một bức tranh mùa thu đi núi sống động.

Cùng thời điểm ấy, học viên ngẫu nhiên đến từ Liên bang – Jason – bản lĩnh cao, gan cũng lớn, đã đến chân núi và bắt đầu khám phá bản đồ mới.

Phải nói đúng là học viên xuất thân từ Liên bang, mức độ khai phá phó bản rất rộng, nhiệt tình, hấp dẫn và mang tính giải trí cao. Nhiều khán giả bị lôi cuốn và chuyển qua theo dõi tình hình dưới núi.

Cửu Châu và Liên bang vốn chẳng ưa gì nhau, giờ lại thêm yếu tố thù địch mang tên Trương Tử Thanh, thấy đối thủ nổi bật khiến họ sốt ruột, nhưng Quý Tinh Hải thì vẫn cứ ung dung, vừa đi vừa ngắm gió ngắm hoa, hoàn toàn lạc điệu với không khí căng thẳng của cả thế giới.

Khu rừng nơi các học viên ở trong phó bản chưa từng được khai phá, vì thế không có đường núi rõ ràng. Vậy mà Quý Tinh Hải lại nhanh nhẹn linh hoạt như khỉ rừng, thành công xuống tới lưng chừng núi một cách suôn sẻ.

Lưng chừng núi có một căn nhà săn treo đầy thú rừng, trong sân nhỏ rào gỗ có một con chó săn lông đỏ nâu đang sủa inh ỏi về phía anh.

Anh liếc con chó một cái.

Căn nhà săn nằm dưới bóng những cây thông to lớn, trước không có làng, sau chẳng có chợ, sự xuất hiện của nó khiến người ta thấy kỳ quái. Khán giả đang tưởng tượng bản nhạc nền thanh bình nơi sơn cước bỗng chốc bị thay bằng giai điệu rờn rợn, âm u như tiếng ma nữ ngân nga giữa đêm.

Ngay cả qua màn hình, khán giả cũng nổi hết da gà, bàn tán xôn xao.

Người ngoài cuộc có được nhiều manh mối hơn học viên, lại có chuyên gia phân tích hỗ trợ nên với góc nhìn thượng đế, họ biết dưới núi có thể có thêm nhiều đầu mối — nhưng đồng thời cũng đầy rẫy nguy cơ.

Người chọn mạo hiểm để kiếm điểm cao không chỉ có học viên Liên bang, đã có người trong lúc xuống núi gặp được miếu Sơn thần đổ nát hay căn chòi tranh bên ruộng bậc thang.

Có người thu được thu hoạch bất ngờ, có người rơi vào nguy hiểm không ngờ, nghe nói còn có người bị NPC nhốt vào hầm.

“Không thể tránh luôn căn nhà kia được à? Trông y như bối cảnh phim kinh dị.” Trong phòng livestream của đài CCTV, MC thay mặt nhiều khán giả đặt câu hỏi.

“Nguy cơ đi liền với cơ hội. Tôi biết mọi người đều mong học viên né góc nào an toàn rồi cố thủ tới hết phó bản, nhưng học viên có quyền tự phán đoán. Nếu rủi ro trong tầm kiểm soát, họ sẽ thử.” Người đại diện lập trường chính thức trong phòng livestream của CCTV – học viên ưu tú năm ngoái – đang giải thích.

Đó là một chị gái trông dịu dàng tri thức, mang khí chất ôn nhu đậm chất Giang Nam, cũng là học viên được cử đi năm ngoái.

Thận trọng nhưng không sợ chiến đấu, cô từng đạt điểm tuyệt đối trong 5/12 kỳ khảo hạch năm ngoái, giành được năm lần miễn trừ cho đất nước, còn lấy về rất nhiều vật tư quý hiếm – là người có huân chương quân công hạng nhất.

Người phối hợp cùng cô là MC nổi tiếng của đài CCTV.

Do đây là nơi có phân tích toàn diện và chuẩn xác hơn, nên mỗi khi không biết nên hướng theo đâu, khán giả thường tìm đến phòng livestream của CCTV để tìm chút niềm tin.

Công việc của hai người họ vô cùng quan trọng.

“Két——” Cánh cửa gỗ của căn nhà săn bật mở, một người trung niên khô quắt, mặc áo quần đen, gầy gò, râu ria xồm xoàm, da nhăn nheo bước ra, trông có vẻ thật thà.

“Cậu từ trên núi xuống à?” Người đó hỏi.

Quý Tinh Hải nhìn thẳng vào mắt ông ta. Trong hốc mắt già nua ấy, con ngươi nâu sẫm lấp lánh xoay tròn, như linh cẩu ẩn mình trong bóng tối.

“Vâng, cháu đi lâu rồi.” Quý Tinh Hải cười cười, còn gãi đầu, trông có vẻ hơi ngại ngùng. Anh giống như một sinh viên vẫn còn ngồi trong tháp ngà học viện, mang theo vẻ ngây ngô và yếu ớt của buổi đầu xuân.

Khán giả trong phòng livestream đều sửng sốt, không nhịn được dụi mắt: Người này là ai vậy?

“À cái đó…” Quý Tinh Hải liếc nhìn đám thú treo dưới hành lang, “Đây là bác treo lên phơi ạ?”