Tên mặt nạ đầy sát ý chưa kịp đuổi theo Trương Tử Thanh thì đã chạm mặt một thí sinh khác đang đi khám phá khu vực này – thí sinh của nước N.
Mặc dù không phải mục tiêu chính, nhưng bất kỳ sinh vật nào khi cơn nghiện lên cũng chẳng hề câu nệ.
Tên mặt nạ không nói một lời, ra tay ngay lập tức.
Kênh phát sóng của thí sinh nước đó ngay lập tức bị nhuộm đỏ. Thực tế, cậu ta là thí sinh do chính phủ cử đi, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã nhận ra đây là một dị thể hình người.
Nhưng thậm chí còn chưa kịp cầu xin hay bỏ chạy, thí sinh đi ngang qua liền bị chém bay đầu trong chớp mắt.
Tứ chi và thân thể cậu ta bị vứt bừa bãi trong rừng, máu nhuộm đỏ lá khô và thân cây. Cái đầu bị cắt rời lăn lông lốc trên mặt đất, đôi mắt vô thần trừng lớn, còn nguyên vẻ hoảng sợ và hoang mang, chết không nhắm mắt.
Tên mặt nạ đứng đó, trên người vấy đầy máu, tứ chi run rẩy vì quá phấn khích, trong miệng phát ra tiếng cười khò khè.
Rõ ràng là chỉ theo dõi qua màn hình, chẳng hề bị "nỗi sợ hãi" tác động trực tiếp, vậy mà khán giả vẫn nổi da gà, rùng mình không thôi.
Bất chợt, nó nhìn thẳng vào màn hình phát sóng, tựa như có thể xuyên qua đó mà chạm đến ánh mắt của khán giả ngoài kia.
【A a a a a——】
Khán giả hét lên thất thanh, giây tiếp theo màn hình lập tức tối đen, tuyên bố chấm dứt hoàn toàn chuyến đi phó bản lần này của thí sinh đó.
"Chán quá." Tên mặt nạ dường như đang nói với khu rừng trống rỗng, hoặc cũng có thể là với đám khán giả ngoài kia.
"Wow! Vậy là đủ rồi đó, kiểm tra xong thì rời đi đi! Theo quy định, chúng ta không thể trực tiếp ra tay với thí sinh, nếu bị phát hiện sẽ rất phiền phức!" Một con quạ đen đậu trên cành cây, mở miệng nói tiếng người.
Tên mặt nạ bật cười quái dị: "Ta chỉ có lòng tốt giúp họ loại bỏ rác rưởi mà thôi~ Loại người này sớm muộn gì cũng chết thôi.
"Nghĩ rằng vòng thi đầu có độ khó thấp, chỉ cần trốn kỹ là có thể sống sót sao? Không đâu, dù có trốn vào rừng sâu cũng vô dụng."
"Nhưng chuyện đó không liên quan đến ngươi. Sự xuất hiện của ngươi chỉ khiến kỳ thi này trở nên nhàm chán—mấy tân sinh này không phải đối thủ của ngươi. Nếu muốn làm giám khảo, hãy đợi bọn chúng trưởng thành đã."
"……Có lẽ không cần đợi lâu đâu, trong đám thí sinh lần này có một kẻ rất thú vị." Nghĩ đến người mà mình đã không gϊếŧ trước đó, giọng tên mặt nạ lộ rõ sự hưng phấn.
"Một kẻ thú vị? Đừng bảo là giống như cái tên hồi đó…… Á! Giám sát quan phát hiện ra chúng ta rồi, chạy mau!"
"Tch, chẳng được chơi nữa."
Một cơn gió sắc bén như lưỡi dao bổ xuống, tên mặt nạ và con quạ đành vội vàng hóa thành làn sương đen, tan biến trong rừng.
Ngay khoảnh khắc đó, trên những chiếc lá cỏ nhuốm máu nổi lên một bóng mờ, nhưng chỉ thoáng chốc đã bị gió cuốn tan như sương sớm.
Từ nơi xa, phía bên kia rừng cây rậm rạp, một thiếu niên đeo giỏ mây trên lưng dường như đánh hơi được thứ gì đó. Cậu ta đứng thẳng lên, hướng ánh mắt về phía này, tựa như có thể xuyên qua vô số chướng ngại.
Bên ngoài trường thi, đám khán giả nước N đang gào thét trước màn hình tối đen vẫn còn tê dại cả da đầu.
Thí sinh nước họ đã chết, điều này đồng nghĩa trong vòng hai mươi bốn giờ tới, đất nước họ sẽ phải hứng chịu một trận "dị thường thiên tai".
Không ai có thể dự đoán được tai họa này sẽ giáng xuống khu vực nào trên lãnh thổ, nhưng với diện tích của nước N, bất kể rơi xuống đâu, cũng sẽ có ít nhất một phần ba dân số gặp nguy hiểm. Nếu chẳng may rơi vào thành phố H – nơi dân cư đông đúc……
"Asiba*! Tiêu tùng hết đi!"
"Đây là thử thách của Thượ—Á!" Gã mục sư vừa mở miệng đã bị người ta đấm gãy cả răng.
"Tôi muốn về nước! Tôi không phải dân bản địa!" Một số người nước ngoài bị mắc kẹt ở nước N khóc lóc gào thét, nhưng có ích gì chứ?
"Không ngờ cái tên mặt nạ khi nãy còn hiền lành vậy mà giờ đã trở nên hung tàn như thế." Đám khán giả chui từ kênh phát sóng của thí sinh nước N trở về, vẫn còn sợ đến run rẩy bàn tay khi bàn luận trên diễn đàn.
"Trái tim của dị thường, giống như thời tiết tháng Sáu vậy, nói đổi là đổi ngay."
"Nói đi cũng phải nói lại, trải qua bao nhiêu trận thiên tai dị thường như vậy mà cái nước nhỏ này vẫn còn tồn tại, cũng ghê thật đó."
"Thì chứ sao, dù là thời bình thì không thể hiện rõ, nhưng trong tình huống này mới thấy được sức mạnh đoàn kết của các dân tộc trong vòng văn hóa Nho giáo khủng khϊếp đến mức nào. Học viện Sinh Tồn giáng xuống đã ba năm, mà không một quốc gia Đông Á nào bị loại khỏi cuộc chơi, kinh dị chưa? Chứ những nơi khác thì…… Haizz."
Nghĩ đến bản đồ thế giới bị nhuốm đen một mảng lớn, bỗng nhiên chẳng ai còn cười nổi.
Trong phó bản, việc khám phá của các thí sinh không dừng lại vì cái chết của một người. Khi họ tiến sâu hơn vào rừng, chiếc rương tài nguyên đầu tiên cũng đã được tìm thấy.
Là một thí sinh đến từ một quốc gia châu Phi phát hiện ra nó. Nhờ chiếc rương gỗ nguyên thủy này, cậu ta nhận được một phần tài nguyên rừng. Khán giả nước đó đồng loạt reo hò vui sướиɠ.
Trưởng ban chỉ huy của Cửu Châu cũng nhìn thấy, nhưng không hề ghen tị.
Các thành viên trong đội ngũ của ông đang dựa trên những thông tin thu thập được để phân tích phó bản—dù điều này chẳng giúp ích gì cho thí sinh hiện tại, nhưng có thể tăng thêm kinh nghiệm cho những người đi sau.
Phân tích thảm thực vật, điều kiện thời tiết, kết hợp với trang phục đặc trưng và hoa văn thêu trên trang phục của NPC, có thể xác định khu vực phó bản là một dãy núi ở miền Nam lục địa Y, nơi có dân tộc thiểu số sinh sống, thời điểm là vào tháng Bảy hoặc tháng Tám.
Hơn nữa, dựa vào quần áo của thí sinh và hàm lượng công nghệ trong vũ khí mang theo, cũng có thể suy đoán sơ bộ về niên đại của phó bản này.
"Nhìn vào quần áo làm từ vải thô thủ công thì không nhận ra được gì, nhưng vũ khí phần lớn là vũ khí lạnh rèn thủ công, chủ yếu là rìu, xẻng, dao phay, chỉ có số ít được trang bị súng săn cải tiến.
"Chiến lược ứng phó của thí sinh nghiêng về phòng thủ là chính. Phần lớn bọn họ chủ động rút vào sâu trong rừng, chỉ có số ít đang chuẩn bị vũ khí và bẫy. Phó bản này rất có thể là dạng sinh tồn, ngoài việc đối phó với dị thường quỷ dị khó lường, thí sinh còn phải chuẩn bị tinh thần chống lại vũ khí nóng."
"Nếu có kỹ năng sinh tồn trong rừng, phương án tối ưu nhất lại là lấy tĩnh chế động, trốn vào rừng sâu để tìm kiếm sự bảo vệ từ môi trường tự nhiên."
Họ đang phân tích lộ trình phù hợp nhất cho thí sinh Cửu Châu – cách dễ dàng thực hiện và hiệu quả cao nhất.
"Quý Tinh Hải xuống núi rồi."