Các Lão Đại Đáng Thương Đều Bị Tôi Đùa Giỡn

Chương 19

Hơn mười giờ sáng hôm sau, Hạc Nam Chi mặc một chiếc áo sơ mi đen, quần cũng cùng tông màu, bước xuống lầu, cúc áo trước ngực anh cởi hai chiếc, lộ ra l*иg ngực rắn chắc trắng trẻo.

Hai tay lười biếng đút trong túi quần, vài lọn tóc lòa xòa trước hàng lông mày sắc nét, sống mũi cao thẳng, môi mỏng lạnh lùng, toàn thân tỏa ra vẻ cao quý ngông nghênh.

Trên cổ anh đeo một sợi dây chuyền thánh giá chế tác tinh xảo, đôi mắt hờ hững cụp xuống, quét một vòng nhìn cảnh tượng dưới tầng một.

Lăng Táo than thở, "Tiếc quá, bảo bối Phù Chi rời đi từ sáng sớm rồi, tôi còn định hôm nay trò chuyện với cô ấy nhiều hơn để tăng tình cảm đây!"

Hạc Nam Chi khẽ cau mày.

Lại chạy rồi?

...

Tối hôm qua Khương Phù Chi đã hẹn trước với Đường Nghiên, sáng sớm hôm nay sẽ cùng cậu trở về trung tâm thành phố, ngay cả bữa sáng cũng chưa kịp ăn.

Tuy nhỏ hơn Khương Phù Chi một tuổi, nhưng Đường Nghiên lại vô cùng tinh tế.

Cậu dậy sớm hơn giờ hẹn với Khương Phù Chi một tiếng, tìm đọc các mẹo trên mạng rồi tự chuẩn bị một phần bữa sáng đơn giản.

Phần nào góc cạnh trông không ngon mắt thì cậu nhanh chóng xử lý, còn phần trông khá đẹp thì lén lút mang theo, giữa đường đưa cho Khương Phù Chi.

Khương Phù Chi cắn một miếng sandwich, khóe môi nở nụ cười, nghiêng đầu nhìn cậu, "Đây là chiếc sandwich ngon nhất mà chị từng ăn, cũng là chiếc sandwich xuất hiện đúng lúc nhất trước mặt chị."

Giọng cô mang theo vài phần nghiêm túc, rõ ràng là kiểu khen ngợi vừa qua loa vừa phóng đại, nhưng khi thốt ra từ miệng cô lại chẳng khiến người ta thấy khó chịu, ngược lại còn đâm thẳng hai câu nói này vào lòng Đường Nghiên.

Đường Nghiên mím môi cười, nụ cười như tia nắng đầu tiên của buổi sớm mùa xuân, rạng rỡ mà tràn đầy sức sống của tuổi trẻ.

Nhìn nghiêng, sống mũi cao thẳng và đường viền cằm tinh xảo như một bức họa được chạm khắc tỉ mỉ.

Nếu nói Hạc Nam Chi là kiểu thiếu gia lạnh lùng kiêu ngạo, cao quý tự phụ.

Thì Đường Nghiên chính là cậu em trai thiên sứ trong mắt những người chị.

Đúng chuẩn hình mẫu về tình chị em của các chị gái.

"Chị thích là được rồi, đây là lần đầu tiên em làm đấy, còn lo không ngon sẽ làm khổ cái dạ dày của chị cơ."

Khương Phù Chi bật cười, "Em có năng khiếu đấy, con trai biết nấu ăn đúng là hiếm có."

Trái tim trào dâng cảm xúc khó tả, Đường Nghiên cảm thấy nếu không có dây an toàn giữ mình lại, có lẽ cậu đã bay lên trời mất rồi.

Khương Phù Chi ngắm nhìn gương mặt đang đỏ bừng của cậu, sắc đỏ ấy lan tận đến tận vành tai.

Cô thu hồi ánh mắt, tiếp tục ăn chiếc sandwich trong tay, chiếc sandwich này bình thường đến không thể bình thường hơn, thậm chí còn không ngon bằng mấy cái bán ở cửa hàng tiện lợi.

Nhưng mà... có sao đâu chứ?

Chỉ cần tùy tiện nói vài lời là có thể dỗ cậu em đẹp trai này vui vẻ đến mức hồn bay phách lạc, cô chỉ muốn khiến mọi người hạnh phúc hơn một chút thôi.

[Á á á Đường Nghiên, tôi cảm giác sau này Đường Nghiên sẽ liều mạng học nấu ăn, chỉ để chinh phục dạ dày của chủ kênh á.]

[Đường Nghiên sắp bị chủ kênh câu thành cá cứng miệng rồi.]

[Cố gắng chuẩn bị bữa sáng cho chị đẹp, lại được chị đẹp tặng đầy đủ giá trị cảm xúc, ai mà không yêu cho được?]

[Ha ha, giá mà để chị tôi xem thử, chị ấy là kiểu người chỉ nói thật, thẳng như ruột ngựa, người theo đuổi bỏ cuộc rồi còn thắc mắc sao người ta không kiên trì.]

[Chủ kênh chơi đàn ông như chơi chó, mà crush của tôi cũng chơi tôi như chơi chó vậy.]

[Lầu trên mau xem thao tác dạy dỗ của chủ kênh đi, cố gắng để crush của bạn cũng bị bạn chơi đùa như chó nhé.]