Mùi máu tanh ngòn ngọt lan tỏa trong khoang miệng, ánh mắt Hạc Nam Chi tràn ngập sự phấn khích và tàn bạo gần như không thể kìm chế.
Hơi thở của anh dần trở nên gấp gáp, luồng hơi ấm áp phả lên da thịt cô.
Khương Phù Chi có chút kinh ngạc trước hành động của anh, vừa định mở miệng thì đã cảm nhận được vết thương bị anh hút lấy.
"Ưʍ."
Cô khẽ rên một tiếng rồi định né ra phía trước, nhưng lại vô tình chạm đúng điểm hưng phấn của Hạc Nam Chi, anh dễ dàng kéo cô lại.
Tay phải đang nắm cổ tay cô luồn ra trước, ôm lấy vòng eo thon thả của cô, giống như đang thưởng thức một món mỹ vị, anh tiếp tục liếʍ láp vết thương của cô, cảnh tượng nóng bỏng đến mức muốn nghẹt thở.
[Thế này cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá rồi!!!]
[Hai người đừng sinh con trong điện thoại của tôi nữa được không!]
[Hạc Nam Chi, bỏ cái miệng của anh ra, không được hôn vợ tôi!]
[Không phải chứ, Tiểu Hạc, anh quên một tiếng trước anh đối xử với streamer thế nào rồi à?]
[Tôi muốn vả cho Hạc Nam Chi một cái, tiện thể dặm thêm chút má hồng.]
[Dù là streamer đi công lược, nhưng không hiểu sao tôi lại rất muốn gϊếŧ Hạc Nam Chi.]
"Đừng mà." Khương Phù Chi cố vùng ra, nhưng sức nam nữ chênh lệch quá lớn, cô hoàn toàn không thoát nổi.
"Hạc Nam Chi!"
[Đinh đoong, mục tiêu số 1 hiện tại có độ thiện cảm với ký chủ: 13, giá trị não yêu đương: 8.]
Mãi đến khi không thể hút ra thêm chút máu nào, Hạc Nam Chi mới lưu luyến buông cô ra.
Khương Phù Chi vừa được tự do liền lập tức quay đầu bỏ chạy, không dám quay lại.
Hạc Nam Chi lau vết máu nơi khóe miệng, đầu lưỡi liếʍ sạch giọt máu còn sót lại trên đầu ngón tay, vẻ mặt vẫn còn thèm thuồng chưa đã.
Anh dõi mắt theo bóng lưng Khương Phù Chi, hồi lâu mới cụp mắt xuống.
Đồng tử nâu nhạt của anh dần biến thành đỏ rực như máu.
Ngọt thật.
Ngọt đến mức khiến máu toàn thân anh như sôi lên.
...
Khương Phù Chi đến bằng xe của Hạc Nam Chi, nên giờ cô không có cách nào để tự về cả.
Đang do dự không biết có nên đi tìm Lăng Táo không, thì thấy ánh đèn xe từ xa rọi tới, là Đường Nghiên đã lo xong chiếc xe và lái tới.
"Chị ơi, đợi lâu rồi phải không? Xin lỗi nha, chiếc xe này khiến em mất chút thời gian."
Khương Phù Chi lập tức lên xe: "Đường Nghiên, em có thể đưa chị về biệt thự trước không? Chị hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lát."
Đường Nghiên không nghĩ nhiều, tất nhiên là không từ chối yêu cầu của cô, vui vẻ đồng ý.
Cậu lái xe đưa cô về biệt thự, còn giúp cô mang hành lý vào một căn phòng.
"Chị ơi, chị có muốn uống một ly sữa trước khi ngủ không?"
Khương Phù Chi lắc đầu: "Không, chị thấy hơi choáng đầu, muốn nghỉ một lát."
Đường Nghiên gật đầu: "Được, vậy có gì chị cứ gọi em nhé, em ở ngay phòng bên cạnh."
"Ừ."
Khương Phù Chi đi tắm, thay váy ngủ rồi nằm xuống chiếc giường êm ái, đầu óc dần bình tĩnh lại, toàn thân cũng bắt đầu thư giãn, yên lặng tận hưởng khoảnh khắc hiện tại.
Khi không làm nhiệm vụ, cô chưa từng tự giày vò bản thân, chỉ biết tận hưởng khoảnh khắc hiện tại.
[Ký chủ, hôm nay đúng là thuận buồm xuôi gió! Không chỉ chuyển mức độ thiện cảm âm thành 0, mà còn đẩy lên thành số dương nữa cơ!]
Tang Bưu phấn khích xoa xoa hai tay, nhất là màn quyến rũ bằng thuốc mỡ lúc nãy của Khương Phù Chi, khiến Hạc Nam Chi có hành động mập mờ như thế, thật sự khiến nó xem mà sướиɠ rơn cả người.
Thậm chí còn sướиɠ hơn cả ký chủ ở thế giới văn sảng trước!
Có lúc nhìn người khác đùa giỡn tình cảm đàn ông còn đã hơn xem cảnh tát mặt!
[Bưu Bưu, dáng vẻ chưa trải sự đời của cậu trông dễ thương thật đấy.]
Hàm răng nanh đang nhe ra của Tang Bưu lập tức rụt lại.
Đồ đàn bà xấu xa!
Khương Phù Chi nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, sau đó mới chậm rãi mở mắt ra, mở phòng livestream lên.
Lượng người xem trong phòng đã từ 23 người ban đầu tăng lên thành 60000, góc trái trên hiển thị giá trị quà tặng cũng không còn là 0 nữa.
Khương Phù Chi đếm một lượt, hàng đơn vị, chục, trăm, ngàn, chục ngàn, trăm ngàn.
Chân mày cô khẽ nhướng lên, mới hai ngày mà giá trị quà tặng đã đạt tới 120000?
Người trong phòng livestream này đúng là hào phóng quá rồi đó?
Chỉ chơi chơi thôi mà kiếm được tiền rồi.