Lâm Uy dời ánh mắt xuống, hoá ra vật phẩm đấu giá được giới thiệu đầu tiên, cũng là món thu hút sự chú ý nhất trong cả buổi đấu giá lại là một chậu… lan hồ điệp?
Lâm Uy sững sờ.
Lan hồ điệp cũng có thể được xem là loài hoa quý sao?
Tiếp tục nhìn xuống, dưới bức ảnh của chậu lan hồ điệp có phần giới thiệu chi tiết về nó.
Tên: Viêm Dương
Nơi sản xuất: Bách Hương Kính, Đế quốc Hải Lam Đồ
Lượng oxy giải phóng: +++
Khả năng hấp thụ khí độc: ++
Tăng độ ẩm: +
Giá khởi điểm: 3.500.000 tinh nguyên
Mức tăng giá tối thiểu mỗi lần đấu giá: 50.000 tinh nguyên
Giá ước tính: 5.000.000 tinh nguyên
Lúc này, Lâm Uy đã chẳng nhìn thấy gì khác, chỉ thấy những con số dài dằng dặc đến hoa cả mắt.
Cô chớp mắt, lại chớp mắt lần nữa, liên tục xác nhận mình không đếm nhầm số 0.
Trước đó, cô đã kiểm tra tài khoản cá nhân của nguyên chủ, bên trong chỉ có vỏn vẹn 205 tinh nguyên. Dù có cộng thêm khoản bồi thường chưa được chuyển vào và ba tháng lương cơ bản sắp tới thì số tiền mà Lâm Uy có trong tay cũng chỉ hơn năm mươi sáu nghìn tinh nguyên một chút.
Lâm Uy xem số tiền này là vốn khởi đầu của mình ở thế giới này.
Dựa trên hiểu biết sơ bộ về giá cả trong khoảng thời gian này, cô từng nghĩ giá trị của tinh nguyên ở thế giới này tương đương với nhân dân tệ ở thế giới trước của mình.
Vậy nên cô vẫn còn lạc quan, cho rằng dù bản thân đang bị liệt nửa người thì ít nhất vẫn còn hơn năm mươi nghìn tinh nguyên để xoay sở.
Lâm Uy của thế giới trước, khi vừa ký kết với hệ thống chỉ là một sinh viên nghèo không bố không mẹ, tự làm thêm khắp nơi để gom góp từng đồng đóng học phí.
Hồi ấy, cô thực sự rất nghèo, bữa ăn chỉ có hai cái màn thầu trắng với chút dưa muối.
Thế mà bây giờ, nhìn chậu lan hồ điệp có giá ước tính tận 5 triệu tinh nguyên trước mắt, cô lại rơi vào sự nghi ngờ sâu sắc với nhận thức của chính mình.
[Chẳng lẽ… mình đã hiểu sai về vật giá của thế giới này sao?]
Để có thể quan sát kỹ hơn hình dạng của món hàng đấu giá, tất cả hình ảnh giới thiệu trong buổi đấu giá đều là ảnh ba chiều. Chỉ cần chạm nhẹ, chậu lan hồ điệp sẽ xuất hiện trong không trung dưới dạng hình chiếu toàn cảnh.
Lâm Uy nghiêng đầu, chăm chú quan sát hình ảnh ba chiều của chậu hoa, cố gắng tìm ra lý do khiến nó được định giá đến tận 5 triệu tinh nguyên.
Giữa sáu chiếc lá dài hình bầu dục, chỉ có hai cành hoa vươn ra. Cụm hoa lưa thưa, cánh hoa màu cam vàng rực rỡ như ánh mặt trời, hoàn toàn xứng với cái tên Viêm Dương.
Đúng là lan hồ điệp vàng tương đối quý hiếm trong các giống hồ điệp lan, nhưng chỉ là tương đối mà thôi, kiểu như chậu hai mươi đồng so với chậu hai nghìn đồng. Hơn nữa, theo con mắt của một người làm vườn như Lâm Uy thì chậu lan này được chăm sóc rất bình thường, thậm chí có phần tệ.
Không nhìn ra được điều gì đặc biệt từ hình chiếu, cô đành nghiên cứu phần mô tả bằng chữ.
Nhìn đến hàng có ký hiệu dấu cộng, Lâm Uy không hiểu liền tra cứu ngay.
Ba dấu cộng ở mục "Lượng oxy giải phóng" có nghĩa là mỗi 24 giờ, loài cây này có thể cung cấp lượng oxy đủ để một người trưởng thành hô hấp thoải mái trong 3 tiếng.
Hai dấu cộng ở mục "Khả năng hấp thụ khí độc" có nghĩa là mỗi 24 giờ, loài cây này có thể hấp thụ hai đơn vị tiêu chuẩn khí độc trong không gian khoảng 100 mét khối.
Một dấu cộng ở mục "Tăng độ ẩm", tương tự như trên, có nghĩa là loài cây này có thể tăng một đơn vị tiêu chuẩn độ ẩm trong không gian 100 mét khối.
Phải nói sao đây nhỉ?
Lâm Uy nhìn những khái niệm xa lạ này, cảm giác như đã hiểu nhưng lại chưa chắc mình hiểu đúng.
[Có lẽ mình nên xem thử các vật phẩm đấu giá khác để thư giãn đầu óc, hoặc cũng có thể đọc phần bình luận để tìm hiểu phong cách ngôn luận của cư dân mạng thế giới này.]
[Dù sao mình cũng đã xuyên đến một thế giới mới, có lẽ nơi đây sẽ có nhiều thứ phá vỡ nhận thức của mình. Mình không thể tiếp tục bị ràng buộc bởi kinh nghiệm sống trước kia.]
Lâm Uy tự nhắc nhở bản thân.
Tiếc rằng, dù chọn làm gì trước thì cô cũng đã hết thời gian.
Giọng nhắc nhở của Misa lại vang lên. Lần này, Lâm Uy không cố gắng giãy giụa nữa. Dù tâm trí bị chậu lan hồ điệp làm cho rối loạn, cô vẫn nhanh chóng tắt máy truyền tin rồi nhắm mắt ngủ.