Trúc Mã Lại Chọc Tôi Cười Rồi

Chương 13: Bí quyết để trở thành học sinh giỏi

Khi Hứa Triều Vũ quay lại ký túc xá, cả sáu người đều đã có mặt. Mọi người giới thiệu sơ qua về mình, nhưng vì chưa quen biết nên ai lo việc nấy.

Cao Hoài lại gần, hỏi: "Người lúc nãy là bạn cậu à? Này, tớ thấy có người trong trường lén chụp ảnh cậu ấy đấy, hình như còn là học sinh giỏi nữa."

Chu Trường Hạ đã học ở đây mấy năm, người quen biết anh không ít, thậm chí trong ký túc xá này cũng có người từng học cùng trường.

Nghe nhắc đến Chu Trường Hạ, có người góp chuyện: "Tớ cũng biết cậu ấy! Thấy trên cái bảng vinh danh gì đó, cậu ấy đứng đầu bảng luôn. Nhưng hình như lên đây rồi thì không đứng đầu nữa, đúng là núi cao còn có núi cao hơn."

Hứa Triều Vũ hơi không vui, liếc người kia một cái: "Nhưng cậu ấy vẫn rất giỏi đấy, tớ nghe nói môn Toán và Vật lý đều được điểm tối đa, còn từng đi thi nữa."

"Đúng vậy, giỏi lắm." Người bị nói là Triệu Hòa Tân cũng không giận, chỉ cười hì hì: "Chỉ là bọn tớ, mấy người bình thường ấy, vẫn thường có cảm giác ngưỡng mộ, ghen tị xen lẫn chút oán trách với mấy đứa học giỏi ấy mà. Trước kia, ba tớ cũng hay bảo tớ học theo cậu ấy… Haiz, nhưng tớ nghĩ mình không theo kịp được đâu."

Cậu ấy lôi sách bài tập từ trong vali ra, làm như vô tình hỏi: "Điểm thi cấp ba của tớ không tốt lắm, chỉ hơn điểm chuẩn có hai ba mươi điểm gì đó. Cũng tại lớp chín tớ ham chơi quá, chứ không biết chừng tớ đã đậu vào lớp Ba rồi."

Triệu Hòa Tân lại quay sang nhìn Hứa Triều Vũ: "Cậu là bạn tốt của cậu ấy, chắc cũng là học giỏi lắm nhỉ! Vậy lúc thi cấp ba cậu không phát huy tốt à? Sao lại vào lớp Bảy với bọn tớ?"

"À?" Hứa Triều Vũ đang cúi đầu nhắn tin cho Chu Trường Hạ, nghe vậy thì ngơ ngác gãi đầu, "Lúc thi vào cấp ba là lúc tớ làm bài tốt nhất đấy, cũng nhờ anh em kèm cặp tớ mới gỡ gạc được."

Triệu Hòa Tân "ồ" một tiếng: "Ôn luyện à, thế cũng được. Nhưng tớ không học thêm đâu, cậu biết đấy, có lúc tự học còn tốt hơn đi học thêm nữa."

Hứa Triều Vũ không rõ lắm: "Tớ cũng chưa từng học thêm."

Triệu Hòa Tân cười cười, cầm đồ đi rửa mặt.

Cao Hoài xoa đầu: "Nhìn người ta kìa, thi chơi chơi cũng vào được trường 17, tớ thì ôn tập sứt đầu mẻ trán mới vào được."

Hứa Triều Vũ cũng nhăn nhó: "Vậy… trường 17 có nghiêm lắm không?"

"Năm đầu còn đỡ, nghe nói tự học buổi tối không bắt buộc, nhưng năm tiếp theo phân ban nên phải học tối, có khi còn thêm tiết bốn gì đấy. Sáng thì trước giờ học sẽ có tự học sáng."

Hứa Triều Vũ ngớ ra: "Tự học sáng lúc mấy giờ thế?"

"Giờ học sáng là bảy giờ bốn mươi, còn tự học sáng hình như là bảy giờ hay sao ấy?"

Bảy giờ.

Hứa Triều Vũ tính toán, cậu làm gì cũng chậm chạp, lại còn phải ăn sáng, vậy nghĩa là khoảng sáu rưỡi phải dậy.

Sáu rưỡi.

Hứa Triều Vũ chết lặng.

Huyện nhỏ nơi cậu sống trước đây rất thoải mái, cứ đến trước giờ học là được, mà giờ học sáng cũng không phải tiết học chính thức, chỉ là tự học cá nhân. Hứa Triều Vũ toàn căn giờ sát nút, thậm chí có hôm đến lớp thì tiết tự học sáng đã sắp hết rồi.

Giờ nghĩ đến chuyện phải dậy lúc sáu rưỡi, Hứa Triều Vũ cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

Cậu lập tức nhắn tin cho Chu Trường Hạ: [Cậu hại tớ rồi!!!]

Chu Trường Hạ: [?]

[Thế nào mà hại cậu? Tớ làm gì cậu?]

Hứa Triều Vũ: [Trời ạ, ở trường 17 sáu rưỡi đã phải dậy! Sáu rưỡi! Tớ chưa bao giờ dậy sớm thế đâu!]

Chu Trường Hạ: […]

Chu Trường Hạ: [Nhưng tớ muốn cậu học cùng tớ, hơn nữa cậu đã hứa rồi, đúng không? Cậu sẽ không chuyển trường. Chỉ vất vả ba năm thôi, lên đại học là ổn rồi.]

Hứa Triều Vũ không tin nổi: [Tớ không tin, tớ không tin!]

Chu Trường Hạ: [Nhưng cậu chẳng còn cách nào khác đâu. Sáu rưỡi đâu phải sớm, trước đây tớ học thêm còn phải dậy lúc năm rưỡi.]

Hứa Triều Vũ ngơ ngác.

Đây chính là bí quyết để trở thành học sinh giỏi sao?