Lộ Ngưng không để ý Thái hậu đến từ lúc nào và đã nói những gì. Thực ra, nàng biết rất rõ tại sao vị trí của mình lại được tranh giành đến vậy.
Lầu Đăng Thiên ở cách đó không xa, muốn không nhìn thấy cũng khó.
Nàng được ngồi ở đây, chắc hẳn đã khiến cho rất nhiều người ghen tị.
Chỉ cần nhìn vẻ mặt không cam lòng thỉnh thoảng liếc trộm của Quận chúa Thanh Hà và ánh mắt đầy ngưỡng mộ của các quý nữ khác là biết.
Lộ Ngưng cảm thấy hơi nhức đầu, bụng cũng bắt đầu cồn cào. Trước khi đến đây nàng đã ăn lót dạ một ít, vậy mà đến đây ngồi nửa ngày trời yến tiệc vẫn chưa bắt đầu, thế nên giờ nàng lại đói nữa rồi.
Biết thế nàng đã tìm cớ cáo bệnh như mọi khi. Nhưng ma ma nói nàng cáo bệnh nhiều quá, cứ thế này mãi, e rằng Thái hậu sẽ sai thái y trong cung đến tận phủ xem bệnh cho nàng mất. Để tránh bị lộ, nàng chỉ có thể đến đây một chuyến.
Nàng liếc mắt nhìn lên lầu hai của lầu Đăng Thiên, vẫn chưa thấy bóng người.
Nghe nói hôm nay Thái tử điện hạ và Quốc sư Đại Nghiệp sẽ cùng nhau cầu phúc xem quẻ cho Thánh thượng ở trên lầu Đăng Thiên.
Mọi người muốn ngồi ở chỗ này, hẳn là muốn được chiêm ngưỡng phong thái của vị Quốc sư kia.
Nhắc đến vị Quốc sư đại nhân này, Lộ Ngưng cũng không khỏi tò mò.
Thiên hạ hiện nay chia làm ba, trong đó nước Đại Nghiệp là hùng mạnh nhất. Đương kim Thánh thượng vốn không tin quỷ thần, rất khinh thường việc hai nước kia “cầu tiên vấn dược”, mời chào thuật sĩ ở khắp nơi. Việc ngài ấy phá lệ tôn một người lên làm Quốc sư quả thực khiến người ta kinh ngạc.
Thánh thượng gặp Quốc sư lần đầu là trong buổi đi săn hồi đầu năm.
Bãi săn hoàng gia vốn canh phòng nghiêm ngặt, cực kỳ an toàn. Nhưng chẳng hiểu sao hôm đó, khu vực sau núi lại xuất hiện một con dị thú, mặt xanh nanh vàng, thân cao bằng năm người chồng lên nhau.
Cao thủ đại nội hộ giá bên cạnh Thánh thượng gần như đều bị tiêu diệt hết mới có thể gϊếŧ được nó. Ai nấy đều nghĩ rằng cuối cùng cũng thoát hiểm, không ngờ lại có thêm ba con dị thú nữa từ gần đó lao ra!
Ngay khi Thánh thượng tưởng chừng như sắp bỏ mạng dưới nanh vuốt quái vật, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, bỗng một đạo kim quang rực rỡ phóng tới, hóa thành thanh quang kiếm nhẹ nhàng chém bay đầu dị thú. Con quái vật còn chưa kịp kêu gào đã toi mạng, máu tanh văng tung tóe, vấy bẩn cả người Thánh thượng.
Chủ nhân của đạo kim quang ấy chính là vị Quốc sư hiện tại của Đại Nghiệp, Giải Ly Trần.
"Ôn tiểu thư."
Nghe thấy có người gọi, Lộ Ngưng ngừng suy nghĩ miên man, nhìn sang thì thấy là Dạ Vũ.
Chẳng biết nàng ta đã đến bên cạnh nàng từ lúc nào, trên tay bưng một chén trà: "Ôn tiểu thư ngồi một mình, trông có vẻ buồn bã không vui, có phải vẫn đang nghĩ đến chuyện vừa nãy hay không?"