Nữ Pháo Hôi Được Nam Chính Theo Đuổi Ngược

Chương 4

Nàng ta đã quan sát Lộ Ngưng rất lâu rồi.

Từ lúc Lộ Ngưng xuất hiện, nàng ta vẫn luôn quan sát nàng.

Thực ra Dạ Vũ không phải người ở đây, nàng ta đến từ thế giới khác, mọi thứ ở đây đều bắt nguồn từ một cuốn sách mà nàng ta từng đọc.

Nam chính trong sách chính là Quốc sư Giải Ly Trần của Đại Nghiệp hiện nay, còn nữ chính... nói đúng hơn thì cuốn sách này không có nữ chính thực sự, cái gọi là nữ chính thực chất chỉ là nhân vật nữ có nhiều đất diễn hơn mà thôi.

Và nhân vật nữ có nhiều đất diễn đó chính là người mà theo nguyên tác vốn sẽ đứng ra khuyên giải Quận chúa Thanh Hà rời đi, nữ nhi của Yến Quốc công Yến Khanh Khanh, người đang đứng nói chuyện với mấy tiểu thư khác ở cách đó không xa.

Trong nguyên tác, sau khi thuyết phục được Quận chúa Thanh Hà rời đi, Yến Khanh Khanh cũng nhắm đến vị trí của Lộ Ngưng.

Nàng ta cũng có mặt trong buổi đi săn thảm khốc mà Giải Ly Trần vừa đến thế giới này đã ra tay giải cứu. Nhờ có sự che chở của Quốc sư mà nàng ta mới thoát được kiếp nạn. Kể từ lúc đó, nàng ta đã nhớ mãi không quên bóng dáng phi phàm và sức mạnh thần tiên ấy.

So với sự ngang ngược lộ liễu của Quận chúa Thanh Hà, Yến Khanh Khanh lại tinh tế hơn trong cách đạt được mục đích.

Nàng ta dùng lời lẽ khéo léo làm cho Thanh Hà khó chịu buộc phải rời đi, sau đó lại dùng vài ba câu đuổi Lộ Ngưng đi, rồi canh đúng thời gian phối hợp với người khác, giả vờ như vô tình ngồi vào vị trí ấy.

Khi Quốc sư và Thái tử xuất hiện, nàng ta ngước mắt nhìn lên vị thần tiên tựa như vầng trăng trên cao, tự cho rằng mình đã có một cái nhìn tình ý dạt dào với người kia.

Chính ánh mắt đó đã mở đầu cho vô số tình tiết về sau, giúp Yến Khanh Khanh có thể cầu xin ân điển khi nam chính trở về Tu chân giới, thuận lợi có được cơ duyên tu tiên.

Thứ mà Dạ Vũ muốn chính là cái cơ duyên này.

Muội muội của Thượng tướng quân thì sao chứ? Suy cho cùng cũng chỉ là nữ tử chốn hậu trạch trong một quốc gia phong kiến mà thôi. Nàng ta chỉ xuyên sách có một lần, tuyệt đối không thể để bản thân bị chôn vùi ở nơi này.

Tuy bây giờ Yến Khanh Khanh chưa hành động, nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ, nàng ta phải tìm cách giành thế chủ động trước. Dù sao cũng không thể để Yến Khanh Khanh ngồi vào vị trí đó, mối đe dọa quá lớn.

So với nàng ta, nữ pháo hôi chỉ xuất hiện vỏn vẹn có một chương như Lộ Ngưng ngồi ở đó lại khiến người ta yên tâm hơn.

Nghĩ đến đây, nàng ta lập tức dịu giọng nói với Lộ Ngưng: "Ôn tiểu thư chớ có nghe lời quận chúa nói, huynh trưởng và ta tuyệt đối không có ý bất kính với Ôn tướng quân và Ôn tiểu tướng quân. Ta cũng không hề có ý khoe khoang gì trước mặt Ôn tiểu thư..."