Tay Súng Bắn Tỉa Đệ Nhất Tinh Tế (Thực Tế Ảo)

Chương 29

Lâu Phong bưng xửng bánh bao ra, tự mình nếm thử một cái. Mùi vị không tệ, xem ra tay nghề vẫn chưa kém đi.

Lúc cậu bày bánh bao lên bàn ăn, các thành viên khác trong đội cũng đã thức dậy. Nhưng phần lớn vẫn còn bộ dạng uể oải, đặc biệt là Hứa Triết, nhìn như bị vắt kiệt sức. Ngược lại, Cố Nhất Du và Tô Nhã Ninh lại rất chỉnh tề, có vẻ như vừa tập thể dục về.

"Ôi, thơm quá! Ăn được chưa?" La Lạc nhịn không nổi, lên tiếng hỏi.

"Rồi, ăn đi. Mọi người muốn uống cà phê hay sữa? Tôi đã chuẩn bị sẵn cả hai."

"Cà phê!" Tô Ương là người đầu tiên lên tiếng.

"Tôi cũng uống cà phê, cảm ơn." Cố Nhất Du và Tô Nhã Ninh cũng chọn cà phê. La Lạc chọn sữa, còn Hứa Triết thì ôm đầu, trông có vẻ hơi khó chịu, chỉ gọi một cốc nước ấm.

Hứa Triết xoa xoa thái dương, không khỏi hối hận: "Biết thế hôm qua không uống lộn xộn, nhức đầu thật sự."

Tô Nhã Ninh hờ hững nói: "Ai bảo cậu tham rượu. Tối nay còn có trận đấu đấy, thế này khiến tôi hoài nghi liệu cậu có lên sân được không?"

"Không vấn đề gì!" Hứa Triết giơ tay ra hiệu "OK" đầy tự tin.

"Uống chút sữa nóng đi, sữa giúp giải rượu." Lâu Phong rót cho anh ta một ly sữa rồi đưa qua.

"Ngon quá! Lâu Phong, cậu nấu ăn đỉnh thật đấy!" La Lạc ăn xong một cái, không nhịn được tấm tắc khen ngợi. "Không lẽ giờ mấy mỹ nam đều thích xuống bếp hả?"

Cô vẫn còn nhớ chuyện Cố Nhất Du kể về việc Tiêu thần từng vào bếp. Nghe vậy, Cố Nhất Du chỉ lặng lẽ liếc cô một cái, nhấp một ngụm cà phê rồi bất đắc dĩ lắc đầu.

Lâu Phong thấy mọi người đều đã bắt đầu ăn, cậu chờ một lát, thỉnh thoảng lại hướng mắt về phía cửa. Nhưng đợi mãi vẫn không thấy Bùi Tiêu xuất hiện, cậu mới lên tiếng hỏi: "Bùi Tiêu không đến à?"

Hứa Triết là người quen thuộc với chuyện này nhất. Anh ta nói: "Anh ấy ở trên tầng, có thư ký mang đồ ăn lên rồi, thường thì sẽ không xuống đâu..."

Câu này còn chưa nói dứt thì đã bị vả mặt.

Ngay lúc đó, Bùi Tiêu xuất hiện trước cửa, mặc một chiếc sơ mi trắng kết hợp với quần âu đen thoải mái.

Hứa Triết há hốc miệng, định nói gì đó, nhưng khi liếc nhìn Lâu Phong, bỗng dưng như hiểu ra điều gì.

"Bùi ca, anh đến đúng lúc lắm, bữa sáng vẫn còn nóng đây. Anh muốn uống gì?"

"Sữa."

Lâu Phong rót cho Bùi Tiêu một ly sữa, nhìn anh ăn bánh bao, khóe môi không khỏi cong lên. Cậu hỏi: "Thế nào, hợp khẩu vị không?"

Bùi Tiêu khẽ gật đầu, sau đó liếc nhìn Lâu Phong vẫn đang bận rộn rồi hỏi: "Cậu ăn chưa? Ăn xong lát nữa đi với tôi một chuyến."

"Đi đâu ạ?"

"Dẫn cậu đi mua ít đồ dùng cá nhân. Cậu chưa quen khu vực này mà."