Quẩy vừa chiên xong, bỏ vào miệng thấy giòn rụm, thơm phức nhưng ăn không sẽ thấy hơi ngán. Nhúng vào sữa đậu, lớp vỏ hấp thụ chút sữa, mềm đi vừa đủ, bên trong vẫn giữ được độ dai nhất định. Khi nhai, vị bùi béo của đậu nành hòa quyện với hương thơm giòn của quẩy, không những bớt ngấy mà còn tạo ra hương vị hấp dẫn hơn hẳn.
Cô ăn ngon lành, đến mức trên trán lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Điều cô không biết là những người xếp hàng phía sau đều vô thức nuốt nước bọt khi nhìn cô ăn, có người còn sốt ruột giục chủ quán nhanh tay hơn.
Cô gái này, quẩy chấm sữa đậu, đúng là biết cách ăn!
Lúc này, trong lòng Nguyễn Nhuyễn lại đang suy tính.
Cô phải nhanh chóng tập làm mì lạnh. Mười lăm ngày không phải quá dài nhưng cũng chẳng ngắn, có quá nhiều điều có thể thay đổi. Điều duy nhất cô có thể kiểm soát chính là nhanh chóng nắm vững công thức món ăn này.
"Ông chủ, cho tôi một túi giá đỗ!"
Đậu tươi thì giá đỗ cũng sẽ ngon. Tối nay có thể làm món trộn dầu ớt cho mẹ ăn thử, thăm dò ý kiến trước.
Trả tiền xong, cô xách túi giá đỗ, chậm rãi đi dạo. Nhân tiện quan sát các món ăn sáng xung quanh, cô phát hiện ở đây không có quầy bán mì lạnh hay bánh tráng trộn, chỉ có một tiệm bán bánh mì kẹp rau dại trộn.
Cô đứng lại nhìn một lúc. So với những quán khác, chỗ này buôn bán không mấy khả quan.
Với tâm lý "biết địch biết ta", dù đã no căng, cô vẫn quyết định bước đến.
Rau dại dù có trộn thêm bột mì thì vẫn là rau dại. Trước đây có thể là món ngon, nhưng bây giờ, e rằng chỉ những nhà quá khó khăn mới chịu ăn.
"Mua một phần không, đồng chí? Hai hào một cái, có muốn thêm cay không?"
Nguyễn Nhuyễn liếc nhìn chén ớt trên quầy.
Bên trong chẳng có bao nhiêu dầu, bột ớt thì vón cục, chỗ thì đen sạm, chỗ thì vẫn còn màu đỏ nhạt. Rõ ràng, đây là loại ớt không được trộn dầu chín trước mà chỉ đổ trực tiếp dầu nóng vào, hơn nữa tỉ lệ dầu cũng sai, khiến bột ớt không ngấm đều.
Trông chẳng khác gì lúc cô mới học làm dầu ớt.
Vậy mà cũng mang ra bán, thế thì cô chẳng có gì phải lo lắng nữa!
Thừa dịp chủ quán chưa kịp cắt bánh, cô vội tìm lý do từ chối:
"Ôi, tôi quên mang hộp rồi! Để lần sau mang hộp theo rồi mua vậy!"
Dầu ớt là tinh túy của món trộn. Ngay cả thứ này cũng làm không ra hồn, những thứ khác khỏi cần nếm thử.
Cô tràn đầy tự tin.
Nhất định cô sẽ sớm hoàn thành nhiệm vụ!
Mì lạnh — cái tên nghe có vẻ không hấp dẫn lắm, nhưng lại là món mì lạnh tiêu biểu nhất.
Món mì lạnh ngon đến mức chỉ cần ngửi thấy mùi, thậm chí mới chỉ nghĩ đến thôi, người ta cũng đã chảy nước miếng rồi.
Vào mùa hè, mỗi khi không muốn ăn gì, Nhuyễn Nhuyễn lại thích ăn một bát như thế, có mì, có rau, rất đầy đặn, rất thỏa mãn.
Thế nên cô học món này với tinh thần vô cùng hăng hái.
Mì sợi nhỏ đã được trụng sơ đem hấp khoảng hai phút, sau đó đặt dưới quạt cho nguội. Nếu sợi mì có dính vào nhau thì rưới một ít dầu ăn chín lên, tách đều ra rồi tiếp tục để quạt thổi cho đến khi sợi mì hoàn toàn nguội ráo.
Chuẩn bị xong mì, Nhuyễn Nhuyễn lại học tiếp các bước khác. Cô thì thầm:
“Dưa leo thái sợi à?”
Thái? Nhuyễn Nhuyễn cầm dao lên, đưa qua đưa lại trên quả dưa leo, không biết phải ra tay thế nào.
Có ai không, ở đây có đồ thần thánh nào dùng để bào sợi không?
"Dao là kỹ năng không thể thiếu đối với một đầu bếp. Chúc mừng ký chủ đã kích hoạt nhiệm vụ phụ, xin hãy nhanh chóng nắm vững 16 kỹ thuật dùng dao. Sau khi hoàn thành sẽ có phần thưởng hấp dẫn!"
Giọng của hệ thống lại vang lên.
Nhuyễn Nhuyễn mím môi, bất đắc dĩ nhận lấy nhiệm vụ. Trốn cũng không thoát được.
Mười sáu kiểu dùng dao ư? Cô thật sự không biết có nhiều thế.
Đang suy nghĩ thì thông tin về 16 kiểu đã truyền vào đầu cô, bao gồm: “Thái lát, thái chéo, thái sợi, thái đoạn, thái hạt lựu, thái nhỏ, thái thanh, cắt chéo đan xen…”
Cô mới nhìn qua một lượt, cách thái sợi đã nổi bật lên, mấy kiểu còn lại đều tạm thời biến mất.