Ăn Cá

Chương 6

Cô ấy rất muốn hỏi bà ngoại có phải là cô chủ tiệm tơ lụa không, hồi làm cô chủ thì như thế nào, sau khi không làm cô chủ nữa thì ra sao, nhưng cuối cùng chỉ gửi lại một sticker.

Chú gấu nhỏ màu vàng ôm tim nói “Được”.

Sau khi đặt món xong, Hướng Nam lang thang trong trấn. Mẹ về chắc chắn sẽ bất ngờ lắm, vì ngoài nhà nghỉ, khách sạn, quán ăn tư nhân, trấn còn mở thêm mấy tiệm cà phê, tiệm bánh mì.

Cà phê và bánh mì ở đây chẳng kém gì trong thành phố, còn có một con hẻm chuyên làm tạo hình trang điểm theo phong cách Hán phục, sườn xám.

Vào mùa du lịch, trên phố cổ có đủ các cô gái mặc trang phục từ triều Đường, Tống, Minh, Thanh.

Hướng Nam đã tìm được việc làm thêm trong kỳ nghỉ đông, làm nhân viên phục vụ ở tiệm cà phê trong trấn. Cô định lấy tiền lương dẫn bà ngoại đi trang điểm theo phong cách dân quốc, chụp một bộ ảnh bà cháu.

Hướng Nam chưa bao giờ thấy bà ngoại già. Bà ngoại hoàn toàn không già. Bà ngoại nói năng rõ ràng, suy nghĩ mạch lạc, đến cái tivi cô còn không biết bật, mà bà ngoại lại sử dụng rất thành thạo, còn biết gửi tin nhắn thoại trên WeChat nữa.

Nhỡ đâu bà ngoại không thắng nổi chú hai và cậu út thì phải làm thế nào?

Trong lúc ngẩn người suy nghĩ, Hướng Nam rẽ vào một con hẻm nhỏ mà trước giờ chưa từng đi qua.

Trấn cổ vùng sông nước là như vậy đấy, dù con phố chính có náo nhiệt đến đâu, chỉ cần rẽ vào con hẻm nhỏ là lại thấy yên tĩnh, thanh bình.

Cuối hẻm có một bức tường trắng cao, vươn ra một cây bạch quả khổng lồ, trông còn cao to hơn cả cây bạch quả cổ nổi tiếng trong trấn. Chỉ là lá đã rụng quá nửa, còn sót lại lưa thưa trên cành.

Trên mặt đất hay trên mái ngói cũng không thấy một cánh lá rụng nào. Người sống trong con hẻm này chắc hẳn rất sạch sẽ. Nếu không, mái ngói đen, tường trắng phối với lá vàng chắc chắn sẽ trở thành một điểm chụp ảnh check-in tuyệt đẹp.

Hướng Nam định chụp lại cây bạch quả lớn này gửi cho bà ngoại xem, nhưng đột nhiên, một mùi hương vừa giống thuốc vừa giống hoa xộc vào mũi.

Trong con hẻm này lại có một tiệm thuốc nhỏ.

“Ngọc Kinh Đường”.

Tấm biển gỗ, cửa gỗ, quầy gỗ, cùng một bức tường đầy tủ thuốc đông y. Trên xà ngang trước quầy còn treo những túi thuốc giấy được buộc bằng dây thừng.

Mỗi ngăn kéo trong tủ thuốc đều có dán nhãn tên thuốc: Đồng tâm tán, Hồi xuân cao, Minh mục thϊếp, Bất quy thủ, Bảo sinh hoàn...

Nhìn không khác gì một tiệm thuốc cổ xưa, có thể dùng làm bối cảnh quay phim cổ trang.