Thần Tượng Đỉnh Lưu Lại Đang Yêu Đương Cùng Nhóm Sao?

Chương 6

“Cậu vừa nói gì?!?!” Giọng Lâm Thịnh Vũ cao vọt lên tám độ, túm lấy vai Hạ Nhiên mà lắc mạnh:

“Hạ Nhiên, đầu óc cậu có vấn đề à?! Bỏ cái danh thực tập sinh dự bị của YS, chạy sang một công ty nhỏ để làm lại từ đầu?! Tin tức dạo gần đây còn nói Diệu Quang sắp phá sản kìa! Cậu thực sự điên rồi đúng không?!”

Hạ Nhiên bị lay đến mức suýt ói, cố gắng gỡ tay đối phương ra: “Tin tôi đi, Diệu Quang không chết được đâu.”

“Tin cái đầu cậu!!”

Lâm Thịnh Vũ tức đến đỏ bừng mặt, hận không thể kéo Hạ Nhiên quay lại YS ngay lập tức.

Hạ Nhiên thở hổn hển: “Thật mà, tôi đã nhờ thầy bói xem rồi. Diệu Quang có vận mệnh của vua châu Âu, tôi đến đó chắc chắn sẽ gặp toàn điều tốt.”

Hạ Nhiên nói hoàn toàn là sự thật.

Bởi vì không lâu sau đó, Diệu Quang Entertainment sẽ bị Tập đoàn Arts thu mua, trở thành công ty con duy nhất dưới trướng Arts. Ban lãnh đạo thay đổi hoàn toàn, tài nguyên bùng nổ như ngồi tên lửa mà bay vọt lên.

Tập đoàn Arts là một doanh nghiệp đa quốc gia, khởi nghiệp từ ngành thời trang. Sau khi xây dựng thành công một số thương hiệu nổi tiếng, họ tiếp tục thu mua các nhãn hiệu rượu vang và đồng hồ, hợp thành một tập đoàn bán lẻ khổng lồ. Họ còn đầu tư vào các thương hiệu thiết kế, phòng tranh và các dự án điện ảnh toàn cầu.

Diệu Quang Entertainment là công ty điện ảnh đầu tiên được Arts rót vốn đầu tư. Mặc dù công chúng không hiểu vì sao Arts lại chọn một công ty gần như sụp đổ này, nhưng điều đó không cản trở Diệu Quang từ một con gà rừng hóa thành phượng hoàng. Các nghệ sĩ trực thuộc công ty cũng vì thế mà được thơm lây, danh tiếng tăng vọt.

Trước khi Hạ Nhiên trọng sinh, Diệu Quang phát triển vô cùng thuận lợi, ký hợp đồng với nhiều diễn viên vừa có ngoại hình vừa có thực lực. Nghe nói họ còn đang chuẩn bị ra mắt một nhóm nhạc thần tượng để tấn công vào thị trường idol.

Lâm Thịnh Vũ nhìn Hạ Nhiên bằng ánh mắt đầy thương xót, cứ như đang nhìn một kẻ thiểu năng trí tuệ.

Hạ Nhiên vỗ vai anh, cười nói:

“Nếu sau này YS bắt nạt cậu, cứ đến Diệu Quang, tôi sẽ giúp cậu vào.”

Xong rồi, thằng nhóc này thật sự điên rồi.

Ánh mắt của Lâm Thịnh Vũ như đang gào thét điều đó.

Trong ánh mắt đầy bi thương của anh, Hạ Nhiên bình thản kéo vali đi xa.

Trên cao, bên trong tòa nhà kính khổng lồ của YS Entertainment, Tiểu Kim tổng và thư ký đang đứng trước cửa sổ, nhìn bóng dáng Hạ Nhiên dần khuất xa.

“Tiểu Kim tổng, thực tập sinh này…” Thư ký do dự lên tiếng.

“Cậu biết phải xử lý thế nào rồi đấy.”

“Vâng.”

Tiểu Kim tổng giơ tay xoa mặt. Cú tát của Hạ Nhiên quá mạnh, đến giờ vẫn còn đau âm ỉ.

Là người thừa kế của Tập đoàn YS, từ trước đến nay chưa từng có ai dám đối xử với hắn như vậy.

Ánh mắt người đàn ông trung niên tràn đầy ham muốn. Hắn thích những con mồi có tính thách thức.

Tương lai, Hạ Nhiên chắc chắn sẽ phải quỳ dưới chân hắn, vẫy đuôi cầu xin như một con chó.

.....

“Hắt xì!!”

Vừa bước vào ga tàu điện ngầm, Hạ Nhiên bị cơn gió lạnh thốc qua làm hắt hơi một cái thật mạnh. Cậu xoa mũi, rùng mình.

Các công ty giải trí lớn ở Đế Đô hầu hết đều tập trung ở khu Đông Nam, phân bố quanh khu vực giữa đường vành đai số 3 và vành đai số 5.

YS Entertainment cũng không ngoại lệ, vị trí vô cùng đắc địa, ngay sát ga tàu điện ngầm. Dù đến tận nửa đêm, khu vực này vẫn sáng đèn, người xe tấp nập.

Còn Diệu Quang Entertainment…

Nằm ngoài vành đai số 5, tận sâu trong một góc xó xỉnh hoang vắng.

Trước khi đặt chân đến đây, Hạ Nhiên chưa từng nghĩ rằng ngay giữa thủ đô lại có một nơi hoang vu như thế này.

Xuống tàu điện ngầm xong, cậu còn phải đổi sang xe buýt. Đi qua một đoạn đường đầy bụi đất và công trình ngổn ngang, đến trạm rồi lại phải cuốc bộ thêm mười phút trên con đường nhỏ gập ghềnh mới đến nơi.

Hạ Nhiên kéo chiếc vali phủ đầy bụi bẩn, khó khăn đứng trước cổng chính của Diệu Quang Entertainment — một khu biệt thự nhỏ trông như được xây tạm trong một vùng nông thôn.

Nếu không phải thấy tấm biển số nhà treo trước cửa, cậu chắc chắn tưởng đây chỉ là khu dân cư bình thường mà đi thẳng qua.

Đúng lúc này, một ông bác dắt theo một con chó cỏ mập ú đi ngang qua.

Hạ Nhiên nhìn chằm chằm con chó nhỏ, chớp mắt.

Ba giây sau, con chó cỏ trợn mắt, khoe bộ răng sữa chưa mọc hết, rồi sủa “gâu gâu” lao về phía cậu.

Ông bác nhanh tay kéo dây xích giữ con chó lại, liếc Hạ Nhiên từ đầu đến chân:

“Nhóc con, đến phỏng vấn hả?”

Hạ Nhiên tiếc nuối thu tay lại, cậu vốn định vuốt ve con chó một chút.

Cậu gật đầu.

Ông bác tặc lưỡi hai tiếng:

“Bị lừa rồi nhóc à. Công ty này không đứng đắn đâu! Chuyên lừa mấy thanh niên sáng sủa như cậu vào làm mấy trò quái đản không ra người đó! Đến nửa đêm là y như rằng mở tiệc nhảy múa loạn xạ, bẩn thỉu không chịu nổi!”

“Bác Lưu, bác lại nói linh tinh gì đấy!”