Nhà Họ Chử Ở Hỗ Thượng (Niên Đại)

Chương 10

Chử Thần hài lòng gật đầu, lấy ra một quả táo cỡ trung có dán ký hiệu số 3 ra, tiếp tục nói:

“Màu sắc đẹp, kích thước vừa phải, không có vết sẹo, đường kính cắt ngang không nhỏ hơn 55mm, phần vỏ có màu chiếm ít nhất 70%… Đây là loại quả loại hai, giá thu mua là 2 hào 5 cho một cân.”

“Còn lại thì những quả lớn nhỏ lẫn lộn sẽ được bán chung, giá thống nhất là 1 hào 7 cho một cân. Nhà máy thực phẩm huyện cũng muốn lấy một phần, cụ thể số lượng bao nhiêu thì lúc về tôi sẽ gọi điện thoại xác nhận với giám đốc Tô sau.”

Trương Mạo không dám tin, há hốc miệng mà hỏi lại: “Một hào bảy, mà nhà máy thực phẩm cũng muốn mua sao? Cái nhà máy đó trước giờ có thứ gì mà không ép giá đến tận cùng đâu cơ chứ!”

“Sao lại không cần được?” Chử Thần bật cười: “Táo của chúng ta ra thị trường sớm, hạt nhỏ, độ ngọt vừa phải, độ chua cân đối, làm ra mứt thì chất lượng sao mà kém được nào? Táo bán ra sớm một ngày là có thể chiếm lĩnh được thị trường trước một ngày, kiếm tiền trước một ngày, cớ gì mà không làm?”

“Lấy đồ đạc rồi chúng ta lên núi thôi. Tôi sẽ hướng dẫn các bác các chú cách đóng sọt mẫu. Tiền nào của nấy, vất vả trồng được trái ngon, nhưng đừng để trong quá trình vận chuyển làm hỏng rồi ảnh hưởng đến giá trị của nó.”

Trương Thu Sinh đáp lời, vội vàng đẩy Trương Mạo một cái: “Mau đi kêu thêm nhiều người lại đây!”

Trương Mạo ôm chặt quả táo vừa cắt ra, tay cầm báo cáo kiểm tra chất lượng, lập tức co chân chạy. Ông ấy vừa chạy vừa hét lớn:

“Táo của chúng ta đạt chất lượng đặc biệt cao cấp! Đội một, đội hai, đội ba… Mau dẫn người tới lấy sọt tre và cỏ tranh để lên núi hái táo!”

Sọt tre và cỏ tranh được chuẩn bị từ trước. Mỗi sọt đều có tổng trọng lượng là 10 cân, đáy sọt còn được lót một lớp cỏ tranh, giấy láng màu cà phê để bọc táo cũng đã được cắt thành ba kích cỡ khác nhau theo cấp bậc của táo. Táo sau khi được bọc trong giấy láng sẽ được xếp cẩn thận vào sọt tre, xung quanh và phía trên đều lót thêm cỏ tranh để tránh trầy xước hay va đập trong quá trình vận chuyển.

Đóng gói xong, cân lại cho chính xác - táo trong sọt sẽ có trọng lượng tịnh là 60 cân, vậy tổng cộng sẽ là 70 cân - tất cả đều tuân theo một tiêu chuẩn. Sau đó, sọt được niêm phong, dùng dùi xuyên dây thừng buộc chặt lại.

Thấy mọi người đã đóng gói liên tục hơn mười sọt, Chử Thần mới yên tâm mà cầm lấy cặp tài liệu, đi theo Trương Thu Sinh xuống chân núi.

Anh vừa đi vừa dặn dò: “Nhà máy khai thác quặng muốn 20 sọt táo loại đặc biệt cao cấp, 30 sọt loại một và 120 sọt loại thường. Trong 120 sọt này, nếu có vết va chạm nhỏ thì không sao, nhưng nếu bị hư hỏng nặng hoặc có lỗ sâu đυ.c thì không cần bọc giấy láng, hơn nữa vẫn phải lót cỏ tranh đầy đủ ở bên trong sọt. Lần đầu xuất hàng, tôi không chỉ muốn làm cho lớn, mà còn phải làm sao cho người ta không thể tìm ra bất cứ sai sót nào nữa.”

Một sọt có khối lượng tịnh là 60 cân, 20 sọt tổng cộng là 1200 cân, giá mỗi cân 3 hào 3. Trương Thu Sinh âm thầm tính toán số tiền, rồi nhanh chóng đáp: “Tôi sẽ trông chừng cẩn thận, anh cứ yên tâm!”

Chử Thần nhìn xuống những thửa ruộng lúa nước đã được bơm đầy nước ở dưới chân núi, rồi hỏi: “Đại đội các bác định ngày nào thu hoạch?”

Trương Thu Sinh sững người một chút, cũng lập tức tỉnh táo lại: “Tôi định trước tiên bán hết táo, có tiền trong tay cho bà con yên tâm cái đã.”